EDITOR: LAM
Trong số tất cả những đứa trẻ sinh sống trong khu tập thể quân đội, Triệu Hựu Sinh xứng đáng là một thủ lĩnh đúng nghĩa. Vóc dáng cao to vạm vỡ, một đánh ba, ngôi vị thủ lĩnh ngồi đến vững chắc mãi cho đến khi Triệu Hựu Sinh năm tuổi, chú Lâm ở nhà đối diện tới gõ cửa gia đình họ Triệu.
Bố Triệu nhanh chóng mời chú Lâm vào nhà, lúc này Triệu Hựu Sinh mới phát hiện theo sau chú Lâm là một đứa nhỏ đang co đầu rụt cổ trốn sau lưng chú ấy.
Chú Lâm kéo đứa nhỏ phía sau ra rồi mới lên tiếng: “Tôi đã không thể có mặt khi thằng bé được sinh ra và mẹ nó cũng chẳng kịp nhìn mặt tôi lần cuối.” Nói đến đây, chú Lâm xoa xoa khóe mắt, “Mấy năm nay mẹ vợ lo tôi gà trống nuôi con không xuể cho nên bà vẫn luôn giữ thằng bé ở bên mình, hiện tại thằng bé đã lớn, mẹ vợ nói chung quy thằng bé ở cạnh bố vẫn tốt hơn nên mới bảo tôi đem thằng bé về nuôi. Thế nhưng tôi thật sự không có kinh nghiệm chăm con nít, thằng bé quá nhỏ tôi vừa thương vừa lo, sợ mình không chăm sóc tốt cho nó. Vì vậy, hôm nay tôi mặt dày mày dạn đến đây là muốn nhờ Nhu Ngọc, nếu có thời gian rảnh mong cô chỉ cho tôi cách nuôi nấng trẻ con cũng như cách để thằng bé cởi mở hơn có thể kết bạn với những đứa trẻ khác.”
Nhu Ngọc là tên của mẹ Triệu, bậc cha chú nhà họ Lâm và nhà họ Triệu vốn đã có giao tình từ trước,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-than-va-nam-lun/884314/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.