EDITOR: LAM
Sau khi Tống Hàng lên phát biểu với tư cách là đại diện tân sinh khối mười tại buổi lễ chào đón tân sinh, số lượng người theo đuổi hắn đã tăng lên một cách nhanh chóng, trải dài từ khối mười cho đến khối mười hai, mỗi ngày đều xuất hiện những cô gái khác nhau với những cái cớ khác nhau để có thể bắt chuyện cùng Tống Hàng.
Bên cạnh đó, song song với hào quang tứ phía của Tống Hàng là ấn tượng mà Nấm Lùn để lại cho người khác, ngoài nhỏ con và học tập giỏi ra thì không còn gì đặc biệt nữa.
Nếu buộc phải kể ra một chút ấn tượng về Nấm Lùn thì chỉ có thể là Nấm Lùn và Tống Hàng chơi rất thân với nhau.
Khai giảng được một tháng, ban mười và ban chín sát vách quyết định tổ chức một trận bóng rỗ giao hữu. Với tư cách là chủ lực, Tống Hàng đã ghi được hai lần ba điểm cho lớp mình.
Những cô nữ sinh có mặt tại hiện trường liên tục la hét thất thanh.
Nấm Lùn cầm quần áo của Tống Hàng ngồi ở trên khán đài đột nhiên sinh ra một loại cảm giác tự ti mà xưa nay chưa từng có.
Tại sao cậu ấy lại ưu tú đến thế?
Tại sao mình không thể cao lớn hơn?
Nếu như mình cao lớn hơn, phải chăng sẽ được cùng cậu ấy rong ruổi trên sân bóng rổ?
Tống Hàng lại ghi thêm ba điểm nữa, đồng đội đều phải nhìn hắn bằng một con mắt khác: “Tống Hàng, ông lợi hại quá rồi đó, học giỏi thì thôi coi như không tính, giờ đến cả bóng rổ cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-than-va-nam-lun/247755/quyen-2-chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.