Lời còn chưa nói ra, Nguyễn Nhuyễn liền vươn tay nắm lấy tay một cô gái trong đó, đè thấp giọng nói: “Đừng nói chuyện.”
Hai người kia: “……”
Nguyễn Nhuyễn cùng Lục Ly ngẩn ra, nhìn nhau, Nguyễn Nhuyễn nhẹ thở dài: “Có thể… Khiêm tốn không?”
Hai người hàng trước chớp chớp mắt, nhìn chằm chằm bọn họ. Tựa hồ như đang còn hoài nghi khả năng này, hai người trước mắt, thật sự là Lục Ly cùng Nguyễn Nhuyễn sao??
Lục Ly dừng một chút, thấp giọng nói: “Tiếp tục xem phim.”
Nguyễn Nhuyễn: “……”
Hai người hàng trước lúc nghe đến giọng nói này, cuối cùng cũng xác định người phía sau là ai, đang nghểnh cổ chuẩn bị kêu lên, lại nghĩ tới lời của Nguyễn Nhuyễn, khiêm tốn.
Bọn họ kìm nén lại, nhỏ giọng nói: “Hai người thật sự là Nguyễn Nhuyễn cùng Lục Ly sao?”
Nguyễn Nhuyễn bật cười, cong môi đáp: “Là chúng tôi.”
Mắt hai người kia sáng lên, quay đầu lại nhỏ giọng hỏi: “Vậy có thể ký tên không?”
Nghe vậy, Nguyễn Nhuyễn cười thành tiếng, cong cong môi đáp: “Có thể chứ.” Cô duỗi tay chọc chọc vai Lục Ly nói: “Có thể đúng không.”
Lục Ly ừ một tiếng, gật đầu nói: “Đương nhiên không thành vấn đề.”
Chỉ cần không kêu lên thì một hai lần ký tên hai người đều không có bất kỳ ý kiến hay vấn đề gì.
Nhưng chuyện lại không thuận lợi như Nguyễn Nhuyễn cùng Lục Ly tưởng tượng, sau khi bọn họ ký tên xong cho hai cô gái kia liền chuẩn bị rời rạp chiếu phim trước 5 phút phim kết thúc.
Nguyễn Nhuyễn cùng Lục Ly ngồi ở góc tận cùng bên trong, Lục Ly tới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-than-va-meo-cua-anh-ay/1805698/chuong-105.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.