Sau khi Nguyễn Nhuyễn cùng Lục Ly vào nhà, tùy tiện ăn chút gì đó.
Lục Ly liền đề nghị nói: “Em có thể đăng Weibo.”
Nguyễn Nhuyễn: “…… Đừng giục em, em còn chưa sắp xếp từ ngữ xong.”
Lục Ly nghẹn lời, có chút bất đắc dĩ nhìn cô: “Cần sắp xếp từ ngữ gì?”
Nghe vậy, Nguyễn Nhuyễn nghiêng đầu nhìn anh nói: “Tốt xấu gì cũng là tin đầu tiên trêи Weibo, em cần phải thận trọng chút.”
Sau khi nói xong, Nguyễn Nhuyễn cúi đầu bắt đầu sắp xếp ngôn từ của mình, Lục Ly nhìn bộ dáng nghiêm túc của cô, cũng không ngăn cản.
Cúi đầu xem di động của mình, tin @ mình trêи cơ bản đều sắp nổ tung trêи Weibo.
Lục Ly cúi đầu nhìn vài lần, đột nhiên nghĩ đến một chuyện Trần Bân nói với mình lên Weibo trả lời trực tuyến.
Ngẫm nghĩ chốc lát, Lục Ly nói một tin cho Trần Bân, sau khi nói ý tưởng của mình, Trần Bân đồng ý.
“Tôi đã biết, cậu lát nữa đăng một Weibo trước, nói 8 giờ tối bắt đầu tiến hành trả lời trực tuyến.
“Ừ.”
Sau khi Lục Ly cúp điện thoại, đợi tiểu bạch thỏ bên cạnh còn đang biên tập nội dung Weibo, có chút đau đầu nhìn, Lục Ly cười khẽ, đăng tin tối nay bắt đầu trả lời trực tuyến trước.
“Còn chưa xong?”
Nguyễn Nhuyễn cả kinh, tay run lên, cô vội vàng nắm chặt di động, quay đầu lại nhìn Lục Ly: “Xong rồi.”
Lục Ly nhướng mày, nhìn, vươn tay lấy di động cô hỏi: “Anh xem xem, đăng cái gì mà lâu như vậy.”
Nguyễn Nhuyễn: “……”
Cũng tùy Lục Ly thôi, dù sao cũng sẽ xem.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-than-va-meo-cua-anh-ay/1805685/chuong-92.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.