Ngày mùa hè ánh mặt trời chói chang.
Sau khi Nguyễn Nhuyễn nói ra, không khí trong nháy mắt như đọng lại.
Cô trợn tròn hai mắt, khó có thể tin chính mình lại nói như vậy.
Còn Lục Ly, lúc này cười xấu xa, cong môi ý vị thâm trường trêи dưới đánh giá cô nói: “Tôi chỉ muốn hỏi miệng tôi có bị dơ không mà làm cho em vẫn luôn sáng mắt nhìn thôi mà.”
Anh khẽ cười, ý vị không rõ nói: “Không nghĩ tới thì ra em còn muốn hôn tôi.”
Nguyễn Nhuyễn: “……” Sốt ruột vội vàng xua tay nói: “Không đúng không đúng, em không có muốn hôn Lục lão sư.”
Lục Ly cong cong môi, nhắc nhở cô: “Không sao hết, tôi có thể lý giải suy nghĩ của em.”
Nguyễn Nhuyễn: “……” Khóc không ra nước mắt nhìn anh, cô thật sự không có ý kia mà!! Chỉ là vẫn còn một chút dư vị khi làm mèo, thật sự bây giờ không có muốn hôn anh mà.
Nhưng vừa thấy đến ánh mắt mang theo bỡn cợt của Lục Ly, trong nháy mắt cô không biết nên giải thích như thế nào.
Hình như bất kể cô giải thích như thế nào, Lục Ly đều sẽ không tin tưởng.
Đến cuối cùng, Nguyễn Nhuyễn bất chấp tất cả, không giải thích gì cả.
Cô đứng ở dưới gốc cây cùng Lục Ly, mặt đối mặt đứng, qua một hồi lâu, Lục Ly lấy mắt thường có thể thấy được tốc độ, nhìn mặt cô, cùng với cổ đều nhiễm màu đỏ ửng, mới ho nhẹ, dời tầm mắt, nói về cảnh diễn cho cô.
“Vừa rồi đóng phim, vì sao mặt vẫn luôn đỏ vậy?” Lục Ly làm bộ cái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-than-va-meo-cua-anh-ay/1805650/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.