Người của Lục gia tính cách không tệ lắm, mẹ Lục bởi vì là giáo sư đại học, tâm thái tuổi trẻ, hơn nữa sống chung cũng rất thoải mái.
Còn Lục Tê, học sinh lớp mười hai, trừ bị việc học áp bức ra, thời gian còn lại đều giống một cô nữ sinh nhỏ, không có khác biệt quá lớn, tính cách hoạt bát, có chút giống Nguyễn Nhuyễn lúc trước.
Còn cha của Lục Ly, Nguyễn Nhuyễn chưa từng thấy.
Bất quá Nguyễn Nhuyễn cảm thấy tính cách của Lục Ly khẳng định là giống ba anh, tính cách của mẹ anh đáng yêu như vậy, hoàn toàn tương phản với Lục Ly.
Lục Ly thành thành thật thật vào phòng bếp, Lục Tê cùng mẹ Lục thay phiên trêu đùa Nguyễn Nhuyễn.
“Thật đáng yêu mà.”
“Đúng vậy, mẹ, mẹ nói với anh trai một câu, bảo anh ấy cho con mèo được không?”
Mẹ Lục nhướng mày, nhìn vào con gái nói: “Đừng quên con còn một tháng nữa là thi đại học.”
Lục Tê: “……”
“Ai nha, vậy thi đại học xong.”
Mẹ Lục cười một tiếng: “Tự con nói với anh trai, mẹ không nói.”
Bà đem đồ ăn tới bên miệng Nguyễn Nhuyễn, đút Nguyễn Nhuyễn ăn.
Lục Tê nhíu mày, duỗi tay vuốt phía sau lưng mèo, ủy khuất nói: “Nếu con nói anh trai khẳng định sẽ không đáp ứng.”
“Mẹ nói cũng sẽ không.” Điểm này mẹ Lục vẫn tự mình hiểu lấy.
Tuy rằng đứa con trai này vẫn đều luôn nghe lời, nhưng mà… Đối với chuyện về mèo, Lục Ly không nhất định sẽ nghe mẹ Lục.
Lục Tê thấy chuyện này không thể nói đùa, chỉ có thể ôm Nguyễn Nhuyễn nhiều thêm mấy cái.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-than-va-meo-cua-anh-ay/1805618/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.