Nghe vậy, phía sau lưng Phong Thượng đột nhiên cứng đờ, tật nói lắp càng thêm nặng: "Tần, Tần thiếu, anh, anh đừng nói chuyện này cho anh hai của tôi. Anh, anh ấy khẳng định sẽ nhờ quan hệ mà cho tôi đi cửa sau. Tôi, tôi..."
"Xem ra là không biết." Tần Mạc thong thả ung dung lau khóe miệng, nụ cười kia như cây đao lăng trì.
Vốn dĩ Phong Thượng hay đỏ mặt, hiện tại sốt ruột hận không thể giải thích rõ ràng.
Phó Cửu ngồi bên cạnh nhìn, nuốt thịt bò trong miệng xuống rồi nói: "Đại thần, anh đừng khi dễ Phong Thượng. Hiện tại cậu ấy là đồng đội của tôi."
"Đồng đội của cậu không phải chỉ có tôi sao?" Tần Mạc hạ khóe mắt, ngả người dựa vào ghế, cầm chìa khóa xe ném lên mặt bàn, phát ra tiếng vang khá to.
Đây là... Phó Cửu dừng một chút, tiếp theo đột nhiên cười. Cô nâng tay trái lên đặt trên vai Tần Mạc, bộ dáng thiếu gia ăn chơi trác táng nói: "Lại ghen tị nha. Đại thần yên tâm, trong trò chơi vốn dĩ chỉ có hai người chúng ta liên thủ cường cường vô cùng kiên định."
Khóe miệng Tần Mạc câu lên, đẩy tay cô xuống, hồn nhiên lạnh lẽo: "Nếu cậu không thay đổi được tật xấu động thủ loạn này, hôm nay phải ăn hết hai mươi bàn thịt bò."
Lại ăn? Hai mươi con tôm hùm lần trước khiến cô dùng một ngày mới tiêu hóa hết.
Thật ra ăn chỉ là việc nhỏ, chủ yếu là ai chịu trách nhiệm trả tiền... Phó Cửu cười cười, buông lỏng tay ra: "Quan
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-than-quoc-dan-la-nu/2027658/chuong-78.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.