Editor: May
Lại là một trận cười: “Tôi đoán cậu sẽ là thái độ này, chỉ là trận ngày mai, cậu phải ở đó, luôn không thể lại để Nhị Trung lại tiếp tục cuồng vọng như vậy.”
Hỏi người cũng không có nhận được đáp lại, nhưng anh biết rõ tính cáchđối phương.
Chỉ cần không cự tuyệt, ngược lại đi lộ mặt một chút, vẫn là được.
Chỉ là.
“Chờ một chút, cậu đây là đi đâu?”
“Tìm người.” Người trong bóng mờ rốt cuộc lộ gương mặt ra, đáng tiếc là còn mang khẩu trang màu đen, chỉ có thể nhìn thấy một đôi mắt, lười biếng xa cách, mang theo không kiên nhẫn.
Về phần tìm chính là ai.
Khi anh chuyển qua chỗ ngoặt.
Một đứa bé mặc áo lông vũ màu đen, trực tiếp vọt lại đây, ôm chặt chân anh: “Anh, anh đi đâu, em tìm anh thật lâu? Em đều phải thay mẹ lo lắng cho anh.”
Bóng người tựa hồ là cười một chút, vươn một bàn tay rãnh ra, vỗ vỗ khuôn mặt nhỏ kia, âm cuối có chút lạnh lùng: “Bạn học Phong Tiểu Lâm, em nghĩ nói hết lời nói của anh, là cảm thấy tùy tiện đi loạn không cần bị đánh?”
Đứa bé lắc đầu: “Em không có đi loạn, em nghe được trong điện thoại, anh nói muốn đi đánh nhau, em là muốn đi ngăn cản anh, đánh nhau nhiều không tốt, lại gọi phụ huynh lần nữa, mẹ lại xóa hết tiêu vặt tiền của anh.”
“Em trai anh thật đúng là mưu tính sâu xa.” Bóng người kia không chút để ý, ngón tay ở sau khi đụng tới đồ vật trên tay em trai anh, dừng một chút: “Đây là cái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-than-quoc-dan-la-nu-sinh-ac-ma-o-cach-vach/4425756/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.