“Không.” Trần Ngọc ngẩng đầu lên nhìn cô.
Thiếu niên khẽ mỉm cười gật gật đầu: “Vì vậy nên chuyện mà cô lo lắng sẽ không xảy ra đâu. Hơn nữa thì chẳng phải trong lòng cô cũng tin tưởng anh ta sao?”
Diệp Sơ Dương nói xong liền ngẩng đầu lên nhìn vào đôi mắt của đối phương, trông thấy thần sắc khó đoán của đối phương cô e là bản thân nói chưa thoát ý, cuối cùng lại bổ sung thêm một câu: “Có vài người đáng để cô tin tưởng.”
Nếu Trần Ngọc cảm thấy những lời lúc trước của Diệp Sơ Dương là xằng bậy thì khi nghe tới câu cuối cùng, trái tim của cô trong chốc lát như bừng tỉnh~
Ông thầy bói trông có vẻ trẻ tuổi trước mắt này xem ra cũng có chút bản lĩnh đấy!
Mấy hôm nay cô phát hiện chồng mình thường giấu giếm mình chuyện gì đó. Thế nhưng khi cô hỏi thì đối phương lại cứ hàm hồ chối đây đẩy, rõ ràng là vụng trộm nên chột dạ.
Từng có một độ cô nghi ngờ liệu có phải chồng mình có người phụ nữ khác ở bên ngoài hay không. Nhưng cố lại thầm nhủ trong lòng là không thể nào.
Hai người họ yêu nhau từ hồi cấp 3 đến giờ, cùng bước từ trường học cho tới lễ đường, cả hai đã trải qua quá nhiều quá nhiều chuyện. Tình cảm của cả hai thế nào thì trong lòng cô rất rõ.
Nhưng dẫu là như vậy thì cái mầm mống nghi ngờ trong lòng vẫn ngày một lớn lên, thậm chí nó còn vọng tưởng tới mức khai hoa kết trái.
Đến nay nghe thấy lời của vị thiếu niên này, cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-than-quoc-dan-cuu-thieu-xin-thinh-giao-chu-ut-tong-tai-yeu-khong-nao/194024/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.