Câu này của Diệp Sơ Dương vừa dút, Diệp Tu Bạch còn đang muốn nói cái gì, nhưng lại thấy Kha Thanh đã xác nhận qua thỉ thế và đang hướng về phía hai người đi tới.
Ông đầu tiên là gật gật đầu VỚI Diệp Tu Bạch, hô một tiếng, "Diệp tàm gia!" sau đó liền nhìn về phía Diệp Sơ Dương, rất có ý tứ cảm kích, "Cửu Thiếu, chuyện hôm nay cảm ơn cậu."
"Không cần khách khí."
"Hiện tại cũng không còn sớm nữa, cửu Thiếu và Tam Gia về trước đỉ, tôi không giữ lại mọi người nữa." Kha Thanh cười cười bất đắc dĩ với hai người, lời tuy là nói vậy, nhưng ngữ khí bên trong mang vài phần hương vị cường ngạnh.
Phản ứng của Kha Thanh làm Diệp Sơ Dương không khỏi hơi nhướng mi.
Nhưng cô cũng không nói gì thêm, chỉ là túm túm cánh tay Diệp Tu Bạch, sau đó xoay người rời đi.
Kha Thanh đứng tại chỗ nhìn theo bóng dáng hai người, ánh mắt hơi ngưng lại.
Sau đó cũng không biết đã nghĩ tới cái gì, ông xoay người nhìn về phía thi thể, khuôn mặt nam tính nhiễm vài phần lạnh lùng.
Bên kia, Diệp Sơ Dương và Diệp Tu Bạch đã đi cách xa được một lúc, người trước đứng thẳng thân mình nhìn thoáng qua phía sau, tiếng nói sâu kín “Phản ứng của Kha Thanh có điểm hơi kỳ lạ.”
Nghe vậy, Diệp Tu Bạch thần sắc nhàn nhạt, nhìn dáng vẻ cũng không định nói thêm gì nữa.
Diệp Sơ Dương chờ nửa ngày cũng không thấy đối phương trả lời, trên mặt tức khắc what một cái.
Không phải chứ, đại huynh đệ đang tức giận à?
Diệp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-than-quoc-dan-cuu-thieu-xin-thinh-giao-chu-ut-tong-tai-yeu-khong-nao/1377066/chuong-1198.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.