Chương trước
Chương sau
Edit: Tử Đằng
“Em còn chẳng phải đã quá rõ ràng Lương Cẩm Tú này là ép chính thất em thoái vị, woa, Lương Tĩnh Như à?”
“Nhắc tới mẹ của Diệp Tu Bạch là ý gì? Mẹ nó, em có lấy thân phận cháu trai Diệp Tu Bạch ra để bắt hắn yêu đương đâu, em mà khoe à. Không hề!”
“Còn nói em và Diệp Tu Bạch là quan hệ chú cháu chó má, khinh thường loại quan hệ không huyết thống của bọn em.”
“Điên tiết.”
Mạc Tử Nghiên gật gật dầu, giống như nghiêm túc nghe Diệp Sơ Dương bực tức, cảm giác đối phương nói cũng không có gì sai, sau đó cô chớp chớp mắt nghiêm túc khích lệ đối phương, “Tính cậu quá tốt rồi, đổi lại là chị, chị sẽ đem đầu chị ta ấn vào ly cafe.”
Thời gian trôi qua thật lâu, các loại yêu ma quỷ quái gì cũng đều hiện hình cả.
Mạc Tử Nghiên cảm thấy, nếu như Lương Cẩm Tú không biết Diệp Tu Bạch có người yêu, dưới tình huống này còn lì lợm la liếm, kỳ thật vẫn có thể hiểu.
Nhưng hiện tại, theo ý của Lương Cẩm Tú mà nói, cô ta đã biết Diệp Sơ Dương và Diệp Tu Bạch có quan hệ, hơn nữa còn định lợi dụng quan hệ của hai người để chen chân vào?
Đây đúng là tiện nhân.
Nghĩ đến đây, Mạc Tử Nghiên lại lần nữa cảm khái một tiếng, “Thật sự, tôi nói nè Diệp Tử, cậu không cần phải khách khí với chị ta như vậy đâu.”
Nghe vậy, Diệp Sơ Dương liền trợn mắt, “Chị cho rằng em khách khí với chị ta à. Chị xem chị ta sau khi đến nhà cũ làm khách liền phát Weibo, một giây lên Hotsearch. Antifans lên đến vài vạn rồi.”
Mạc Tử Nghiên: “....” Con mẹ nó thật đúng là quá xấu hổ đi mà.
Mạc Tử Nghiên cảm khái thở dài một hơi, cuối cùng tiếng nói sâu kín “Tôi lại có một bà chị như vậy, thật là xin lỗi cậu.”
Diệp Sơ Dương: “....” Có thể, câu xin lỗi này cô chấp nhận.
*
Buổi tối, Diệp Sơ Dương lướt Weibo liền thấy một tin tức.
Lương Cẩm Tú đã bình luận vào Tit của Weibo phân tích tâm lý của Diệp Sơ Dương dành cho Diệp Tu Bạch lúc trước.
[Tiền đồ của Cẩm Tú: Nói thật, sự chiếm hữu của Diệp công tử đối với chú út của mình thật là quá lớn đi à. Lúc trước đi làm khách, toàn bộ Diệp gia đều đối tốt với tôi, người không khách khí nhất chính là Diệp công tử. Sau khi nói chuyện phiếm, Diệp công tử nói không hy vọng tôi trở thàn bạn gái của chú út cậu ấy. Thật khổ tâm quá đi mà.]
Đột nhiên nhìn thấy Weibo như vậy, Diệp Sơ Dương thật là vừa cảm thấy bực mình vừa thấy buồn cười.
Haiz.
Lại bắt đầu diễn rồi.
Cô bất đắc dĩ véo véo ấn đường, cuối cùng chỉ có thể nhắm mắt làm ngơ.
Khi Diệp Tu Bạch trở về, Diệp Sơ Dương đang dựa vào sofa ở phòng khách xem phim, nhìn thấy anh về, cô theo bản năng hỏi một câu, “Ăn tối chưa?”
Nghe vậy, Diệp Tu Bạch nhỏ giọng lên tiếng, ngay sau đó liền đi vào phòng ngủ tắm rửa.
Hai mươi phút sau, nam nhân mặc một áo ngủ màu đen giống Diệp Sơ Dương, đi đến bên cạnh ngồi trước mặt Diệp Sơ Dương, sau đó theo thói quen đem người trước mặt ôm vào lòng.
Trong lúc nhất thời, trên người Diệp Sơ Dương sực đầy mùi sữa tắm nhàn nhạt của anh.
Cô thả lỏng thân minfhh dựa vào người đàn ông, còn không kịp thoải mái cảm khái một tiếng, liền nghe được giọng nói trầm thấp của Diệp Tu Bạch bên tai “Không có vấn đề gì muốn hỏi ta sao?”
Đột nhiên nghe một câu như thế, Diệp Sơ Dương chớp chớp mắt.
Cô sửng sốt một giây, sau đó xoay lưng lại nhìn người đàn ông, híp mắt hỏi “Cái tên Túc Thất tối không biết xấu hổ còn đem mọi chuyện đều nói cho chú biết à?”
“Uhm.” Diệp Tu Bạch ở trước mặt tên nhóc nhà mình mà phá lệ thành thực.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.