Edit: Tử Đằng
“Ôn Phi Vũ nói cái gì với cậu?”
Tiếng nói người đàn ông cực kỳ nhiều từ tính dừng ở bên tai, hãm lại nụ hôn sâu, Diệp Sơ Dương nheo nheo mắt, trong mắt lập lòe đầy ánh quang say mê đắm điệp.
Cô đưa tay để ở ngực anh, ngừng trong chốc lát mới cười nhướng mày hỏi người đàn ông, “Sao thế? Chú ghen à?”
Đối với câu hỏi này của Diệp Sơ Dương, Diệp Tu Bạch thực ra cũng không có ý muốn phủ nhận, ánh mắt thật sâu lên tiếng, ngay sau đó lại lặp lại câu hỏi vừa rồi, “Cho nên rốt cuộc là nói cái gì?”
Biểu hiện không chút do dự thừa nhận mình đang ghe này của Diệp Tu Bạch làm Diệp Sơ Dương không nhìn nổi muốn cười, nhưng hiện tại tránh vì tiếng người của mình mà làm cho người đàn ông này thẹn quá hóa giận, Diệp Sơ Dương nhẹ nhàng cười một tiếng, “Kỳ thật cũng chưa nói cái gì. Anh ta sợ chú tức giận quá, nên đã nghĩ riêng cho cháu một biện pháp, làm cách nào để giảm bớt lửa giận trong chú.”
Nghe vậy, ánh mắt lạnh lạnh của Diệp Tu Bạch dừng trên người cô, nhìn tinh lượng trong ánh mắt của thiếu niên, sâu kín nói, “Cậu ta hình như rất quan tâm cậu.”
Diệp Sơ Dương: “...........” Không phải chứ, cô lại như thế nào cảm giác giống như chú út nhà mình lại càng ghen tỵ hơn nhỉ???
Khóe miệng thiếu niên bất đắc dĩ run rẩy một chút, cuối cùng yên lặng đỡ trán.
Cô trực tiếp khóa người, ngồi trên đùi anh, sau đó đưa thay chọc chọc mặt người đàn ông này, nhướng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-than-quoc-dan-cuu-thieu-xin-thinh-giao-chu-ut-tong-tai-yeu-khong-nao/1377038/chuong-1170.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.