Edit: Tử Đằng
Mấy ngày sau này, Diệp Sơ Dương đều rất nhàn nhã.
Hôm nay, nhàn nhã quá Diệp Sơ Dương được Mạc Tử Nghiên gọi điện đến, trong điện thoại đối phương và cô nhiều lần đề cập đến một đống chuyện của Lương Cẩm Tú.
“Nghiêm túc mà nói tôi thật sự không biết Lương Cẩm Tú rốt cuộc là có ý gì.” Mạc Tử Nghiên mặt vô biểu tình nói, “Rõ ràng rất ghét nhà của chúng ta, nhưng hiện tại lại còn chạy đến đến nhà chúng tôi làm khách, còn nói cái gì mà phải xin lỗi?”
Diệp Sơ Dương: “..........”
Mạc Tử Nghiên có thể cảm giác được Diệp Sơ Dương đang cạn lời, cũng giống như lúc trước khi hai người mới bắt đầu nói về Lương Cẩm Tú vậy.
“Tôi tức quá đi mà.” Nói xong một đống lời nói, lúc sau Mạc Tử Nghiên mới tổng kết lại những việc mình đã trải qua một chút mà cảm thụ.
Nghe vậy, Diệp Sơ Dương gật gật đầu, “Em hiểu. Nghe chị nói vậy cũng giống y chang em mấy hôm nay.”
“À. À. Em không nói thì chị cũng quên mất. Việc này, tên đàn ông của em thấy thế nào?” Nghe được Diệp Sơ Dương nói thế, Mạc Tử Nghiên mới nhớ tới lúc trước bạn tốt của mình cũng gặp một vài vấn đề.
Đến nỗi vì cái gì Mạc Tử Nghiên không đem chuyện này nói lại, chủ yếu vẫn là vì trong lòng Mạc Tử Nghiên, Lương Cẩm Tú hoàn toàn không phải là đối thủ của Diệp Sơ Dương.
Điểm này, kỳ thật khi Lương Cẩm Tú đi Mạc gia xin lỗi có thể thấy được.
Nhưng mà, tóm lại vẫn nên hỏi một chút.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-than-quoc-dan-cuu-thieu-xin-thinh-giao-chu-ut-tong-tai-yeu-khong-nao/1377022/chuong-1154.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.