Edit: Tử Đằng
Nhìn bộ dạng chú ý đến đồ ăn trong phòng bếp của Diệp Sơ Dương, dường như hoàn toàn quên mất lúc này trong phòng khách vẫn còn có một người.
Trong phòng khách.
Lương Cẩm Tú hoàn toàn không nghĩ tới đường đường là Diệp Tam Gia gia thế nhưng lại không lễ phép như thế, để cô làm khách một mình ở chỗ này, chính mình lại bỏ đi trước.
Cô hít một hơi thật sâu, sau đó ngồi trở lại trên sofa.
Tuy rằng vừa rồi Diệp Tu Bạch không khách khí với cô, nhưng Lương Cẩm Tú lại không thể tùy hứng xoay người rời đi luôn. Vừa rồi đúng là Diệp Tu Bạch không đúng, nhưng nếu cô bỏ đi, vậy thì vấn đề lại nằm ở chỗ cô.
Cứ tự hỏi như vậy, cuối cùng Lương Cẩm Tú cũng chỉ có thể ngồi một mình yên lặng ở đây.
Cũng đúng ngay lúc này, quản gia rốt cuộc cũng khoan thai tới muộn.
“Thật ngại quá Lương tiểu thư, tính tình Tam Gia luôn như vậy, xin tiểu thư đừng để ý.”
Nghe vậy, Lương Cẩm Tú chỉ là cười nói “Không có gì.”
Lúc này, Lương Cẩm Tú cũng chỉ có thể nói một câu không có gì. Tuy rằng giờ phút này trước mặt cô cũng chỉ là quản gia của Diệp lão gia, nhưng nói là quản gia thôi, trên thực tế vị quản gia này và Diệp lão gia giống như anh em vậy.
Nhớ rằng còn có quản gia của Diệp lão gia ở đây, có khi cũng đứng về phía cô.
Như vậy, cô cũng không cần lo lắng gì.
Nghĩ đến đây, Lương Cẩm Tú bỗng nhiên liền cảm thấy nhẹ nhàng.
Cô cười
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-than-quoc-dan-cuu-thieu-xin-thinh-giao-chu-ut-tong-tai-yeu-khong-nao/1377004/chuong-1136.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.