Edit: Tử Đằng
“Ngươi có thể biết rõ như vậy. Chẳng trách khi vị ấy nói ta để tâm ngươi một chút.”
Vốn dĩ những lời này đối với Ngân Tư Phỉ kỳ thật là không để vào mắt, nhưng Diệp Sơ Dương là cái dạng người gì, cô cũng nghe nói qua. Nhưng đó lại là Diệp Sơ Dương cũng chỉ là một cái minh tinh mà thôi.
Mãi cho đến khi bọn họ bắt đầu huấn luyện, Ngân Tư Phỉ bỗng nhiên cảm thấy Diệp Sơ Dương dường như thật sự không phải đơn giản giống như trong tưởng tượng của cô như vậy.
Hiện tại lại nghe Diệp Sơ Dương nói như thế, xem biểu hiện của cậu ta, càng cảm thấy ý nghĩ của mình một chút cũng đều không sai.
“Ngươi hiện tại như vậy muốn suy xét một chút sao? Cuối cùng lại muốn hợp tác với chúng ta, hay là vẫn muốn tiếp tục không có mắt mà đứng bên Mạc Đình Xuyên?” Ngân Tư Phỉ chuyển động súng lục một chút, trong ánh mắt hình như có ánh sáng hiện lên.
Cô gái trẻ tuổi với bộ dạng cười cười, chợt làm cho Diệp Sơ Dương cảm thấy, cái bộ dạng này của Ngân Tư Phỉ hình như có điểm giống cô.
Nhưng mà, Diệp Sơ Dương cảm thấy tự luyến. Biểu hiện của Ngân Tư Phỉ là làm ra vẻ. Còn biểu hiện của Diệp Sơ Dương cô là tự nhiên trời cho.
Diệp Sơ Dương ngước mắt nhìn đỉnh súng, dường như hoàn toàn không để ý tới nó, cô chỉ là thực bình tĩnh tùy ý đem thân mình nhích lại gần, hoàn toàn tùy ý thả lỏng phần lưng dựa vào thân cây thô ráp.
Cô hơi hơi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-than-quoc-dan-cuu-thieu-xin-thinh-giao-chu-ut-tong-tai-yeu-khong-nao/1376983/chuong-1115.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.