Edit: An Dĩnh Hy
Mạc Đình Xuyên lại âm thầm liếc mắt nhìn mọi người một lần nữa, sau đó hắn lại hỏi: “ Lạnh không?”
“ Lạnh”.
Mặc dù thời tiết bây giờ rất nóng, nhưng cơn mưa này đã làm cho bọn họ ướt sủng, lại bị súng cao áp bắn nước lâu như vậy nói không lạnh thật không phải là người bình thường.
Mạc Đình Xuyên tựa hồ như đã đoán được điều này, lập tức cho người mang nước ấm đến. Vừa nhìn mọi người chậm rì rì uống nước vừa trầm tĩnh nói: “ Thói quen như vậy là tốt, mấy người Tô Dã trước kia còn thường cởi quần áo lao vào băng lúc thời tiết hai, ba độ”.
Mọi người ngay lập tức quay đầu nhìn về phía ba vị huấn luyện viên.
Mạc Tử Nghiên chọc chọc Tô Dã, nhỏ giọng hỏi: “ Có thật không?”
Tô Dã nhìn cô một cái, trên gương mặt mang đầy nét dịu dàng, hắn thấp giọng nói: “ À, lúc ấy là huấn luyện khả năng chống rét, thật ra là một cái huấn luyện bình thường”.
Lời nói vừa xong, Mạc Tử Nghiên còn chưa có thời gian bày tỏ suy nghĩ của mình, Mạc Đình Xuyên liền đứng trước mặt, đạp cẳng chân cô một cái: “ Có nghe thấy không, em cả ngày cứ kêu than mệt mỏi”.
Mạc Tử Nghiên: “ Không phải chứ, rốt cuộc anh có phải là anh trai của em hay không vậy? Không trêu chọc em liền cảm thấy cả người khó chịu hả?”
Mạc Đình Xuyên: “ Đúng vậy. Vì Diệp Sơ Dương anh không trêu được nên chỉ có thể trêu em”.
Bị điểm đến tên Diệp Sơ Dương: “ Anh có nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-than-quoc-dan-cuu-thieu-xin-thinh-giao-chu-ut-tong-tai-yeu-khong-nao/1376963/chuong-1095.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.