Edit: Tử Đằng
Vốn dĩ cái tên Diệp Sơ Dương này không có hiện lên trên điện thoại, nên khi đột nhiên nghe được giọng của Diệp Sơ Dương, Lục Cảnh Hành chợt bừng tỉnh.
Hắn chớp chớp mắt hỏi, “Sao không dùng điện thoại di động của mình để gọi? Lúc đầu tôi còn tưởng đây là số rác chứ.”
Nghe vậy, Diệp Sơ Dương liền đem sự việc mình đang trong thời gian huấn luyện nói cho anh ta biết.
Lúc sau nghe xong, Lục Cảnh Hành đại khái cũng hiểu rõ ràng.
Hắn gật gật đầu, quay đầu nhìn về phía người đàn ông nào đó đang đứng một mình cúi đầu tại chỗ, thuận miệng nói một câu chờ máy với Diệp Sơ Dương, liền hướng tới phía Diệp Tu Bạch hô to, “Diệp Tu Bạch, tên nhóc nhà cậu gọi điện thoại này.”
Diệp Sơ Dương: “.............”
Mạc Tử Nghiên: “..............”
Mọi người: “..............”
Vài giây yên tĩnh, Diệp Sơ Dương và Mạc Tử Nghiên nhìn nhau một cái, trong lòng liền chợt hiện lên một loại ý nghĩ ----
Lục Cảnh Hành đây là biết bọn họ đang nói bậy đến hắn, cho nên cố ý kêu đến như vậy chứ?
Mạc Tử Nghiên duỗi tay vỗ vỗ vai Diệp Sơ Dương, đáy mắt toát ra một tia đồng tình.
Diệp Sơ Dương: “............”
Đang cảm thấy cạn lời, bỗng Diệp Sơ Dương nghe được giọng nói trầm thấp có vài phần khàn khàn “Tiểu Cửu.”
Vừa nghe đến hai chữ này, Diệp Sơ Dương chỉ cảm thấy cả ngày mệt mỏi hôm nay đều biến mất vô tung vô ảnh, cô cười nheo đôi mắt lại, lên tiếng “chú út.”
Diệp Tu Bạch biết cô giờ phút này đang tham gia huấn luyện,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-than-quoc-dan-cuu-thieu-xin-thinh-giao-chu-ut-tong-tai-yeu-khong-nao/1376949/chuong-1081.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.