Edit: Tử Đằng
Beta: Sỹ Dinh
Sau đó, chỉ nghe thấy “phốc” một tiếng, Fukui hộc ra một búng máu.
Ly trà trong tay rắn rơi trên mặt đất, ngay sau đó là thân mình một người đàn ông ngã ra trên mặt đất phát ra tiếng vang.
Thấy vậy, sắc mặt mỗi người tại hiện trường dường như có sự biến đổi lớn.
Côn Sơn ngồi cạnh Fukui thấy thế, lập tức liền chạy tiến lên, sau đó nâng người kia lên.
“Ông Fukui?” - Côn Sơn la lớn.
Thấy cảnh tượng như bây giờ, người đang ngồi trên ghế thủ tọa Khảm Khang cũng kìm nén không được, ông vội vàng chạy tới phía trước bên người Fukui, đưa tay xem Fukui còn thở không.
Kết quả giây tiếp theo làm hắn đột nhiên lảo đảo, chờ đến lúc phản ứng lại, thì đã bị một con dao kề cổ.
Khóe mắt Khảm Khang có thể nhìn thấy rõ ràng ánh phản quang của con dao màu bạc, thoạt nhìn trông thật sắc bén. Chỉ cần lia nhẹ một vòng quanh cổ hắn một cái, cái mạng Khảm Khang này đã không còn.
Hơn nữa, cái chết có lẽ sẽ rất bi thảm.
Khảm Khang bị Côn Sơn chế phụ trong nháy mắt, sắc mặt đã đen như đít nồi, hắn mở miệng nói một tiếng:
“Quân mất dạy.”
Nghe vậy, Côn Sơn lại chỉ là thần sắc nhàn nhạt cười cười.
Hắn đem Khảm Khang càng kẹp chặt, thần sắc đạm nhiên nói:
“Cho dù là thứ mất dạy, thì cũng là ông sinh ra.” - Một câu này nói ra, hắn ngước mắt nhìn về phía thủ hạ của Khảm Khang đang sôi nổi móc súng ống ra, nheo mắt lại:
“Các vị muốn động thủ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-than-quoc-dan-cuu-thieu-xin-thinh-giao-chu-ut-tong-tai-yeu-khong-nao/1376886/chuong-1018.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.