Edit: Tử Đằng
Diệp Tu Bạch không biết xấu hổ, nhưng là cô vẫn thích anh ta.
Những lời này nghe giống như cũng không có vấn đề gì cả.
Diệp Sơ Dương nhíu mày suy tư một chút, cuối cùng chỉ có thể nhỏ giọng nức nở một tiếng, bộ dạng giống như chính mình cũng không biết cái gì.
Bộ dạng bịt tai trộm chuông này làm Diệp Tu Bạch lại lần nữa cười nhẹ ra tiếng.
Mở cửa chung cư ra, Diệp Tu Bạch ôm người đem vào phòng ngủ, chỉ là, lúc anh đứng ở mép giường cúi đầu nhìn thiếu niên đang nằm đó, lại vẫn không nhịn được nhíu nhíu mày.
Buổi tối, nếu cứ để thân người có mùi rượu ngủ trên giường, có phải là không tốt lắm?
Diệp Tu Bạch có thói ở sạch, Diệp Sơ Dương cũng hơi giống như vậy, lúc này ý thức của người sau vẫn còn tỉnh táo một chút, chắc chắn sẽ không lựa chọn cứ như vậy mà nằm trên giường.
Anh đứng trầm tư ở mép giường một lúc lâu, cuối cùng cũng làm.
Anh đi vào phòng tắm, mở nước và cẩn thận điều chỉnh nhiệt độ, rồi anh trở lại phòng một lần nữa.
Chỉ trong năm phút, người nằm trên giường dường như lớn hơn một chút.
Anh chỉ thấy thiếu niên vùi toàn bộ đầu mình xuống dưới gối, và chiếc áo màu đen lúc này hơi co lên, để lộ làn da trắng như sữa bò ở phần eo của Diệp Sơ Dương.
Mắt phượng Diệp Tu Bạch hơi hơi nheo lại, nhìn dưới ánh đèn ánh sáng hơi lóa một chút, hô hấp rõ ràng nặng thêm vài phần. Nhưng nhanh chóng, anh đem toàn bộ cảm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-than-quoc-dan-cuu-thieu-xin-thinh-giao-chu-ut-tong-tai-yeu-khong-nao/1376817/chuong-949.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.