*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Editor: Nho Mỹ.
Nghe vậy, thanh niên chớp chớp mắt nhìn Diệp Sơ Dương, sau đó kéo khóe miệng, tựa hồ muốn lộ ra một nụ cười. Nhưng thay vào đó là khóe miệng bị rách động đến mấy vết bầm đen mang theo tơ máu trên mặt hắn, đau đến mức cậu ta lập tức thoáng co quắp một phát.
Thanh niên lấy tay che khóe miệng, thấp giọng nói: "Tôi là Hằng Càng."
Hằng Càng.
Cái tên này, giống như hơi quen thuộc.
Sau khi Diệp Sơ Dương suy nghĩ nhanh chóng một lần, liền hướng tới trước mặt thanh niên gật đầu: "Hằng Càng, cái tên này không tồi. Nhưng mà, hôm nay có chuyện gì xảy ra với cậu? Sao lại bị những người đó truy đuổi?"
Vấn đề Diệp Sơ Dương hỏi cũng coi như là tư mật.
Nhưng với tư cách là một ân nhân cứu mạng, hỏi tình huống rõ ràng chính xác cũng coi như là một điều rất bình thường.
Hiển nhiên, Hằng Càng rất rõ điểm này.
Cậu ngước mắt nhìn thiếu niên trước mặt, giật giật môi lại sửng sốt không nói được gì.
Xem cái kiểu này, phảng phất đối với sự việc vừa rồi có ẩn tình gì đó khó nói ra.
Diệp Sơ nheo đôi mắt hoa đào hẹp dài, ánh đèn chiếu xuống ánh mắt không rõ được thần sắc. Cô chẳng qua là yên tĩnh nhìn đối phương, yên lặng đợi đối phương trả lời.
Đợi cả buổi, như cũ không thấy Hằng Càng có ý tứ trả lời vấn đề.
Diệp Sơ Dương ngay lập tức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-than-quoc-dan-cuu-thieu-xin-thinh-giao-chu-ut-tong-tai-yeu-khong-nao/1376780/chuong-912.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.