*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Edit: Tử Đằng
Những lời này của Nhiếp Tử Diệu nếu như bị đám người Ôn Phi Vũ nghe được, sợ là sẽ bị cười nhạo một phen rồi.
Nhưng mà việc này, đối với Diệp Sơ Dương mà nói, thì trên mặt cũng không có vẻ gì là khoa trương như vậy.
Cô chỉ vươn tay vỗ vỗ bả vai đối phương, sau đó cười như không cười với anh, “Nhiếp Tử Diệu à, giữa Hoàn Cảnh và Hành Nguyệt, tôi đương nhiên là chọn Hoàn Cảnh. Anh hiểu ý tôi chứ?”
Diệp Sơ Dương khi nói đến những lời này, Nhiếp Tử Diệu vẫn còn không hiểu. Khả năng là phải một người cạy sọ anh ta ra, một người ở sau nhìn xem bên trong có phải là não đã bị cương thi lấy ăn mất rồi không.
Sự thật đúng là, Nhiếp Tử Diệu chính xác không như Diệp Sơ Dương nghĩ.
Sau khi nghe thiếu niên nói, anh nhìn chằm chằm vào đối phương một lúc lâu, cuối cùng cũng nở một nụ cười, “Tôi hiểu, cậu yên tâm, lần sau bọn họ mà lại đến tìm tôi, tôi lập tức gọi điện thoại cho cảnh sát báo tin, nói họ bán hàng đa cấp, được không?”
Diệp Sơ Dương: “............... Nếu anh thích nói vậy, cũng không phải là không thể.”
*
Mấy ngày sau, mấy người Diệp Sơ Dương bắt đầu lịch trình quay phim.
Tuy nói Diệp Sơ Dương phải quay phim liên tục, nhưng các loại tin tức về Diệp Sơ Dương thì lại không ít.
Đặc biệt là mọi người biết được cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-than-quoc-dan-cuu-thieu-xin-thinh-giao-chu-ut-tong-tai-yeu-khong-nao/1376774/chuong-906.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.