Edit: Tử Đằng
Lục Cảnh Hành đương nhiên không biết Diệp Sơ Dương suy nghĩ cái gì.
Anh chỉ liếc cô một cái, hừ lạnh một tiếng, “Tôi nói cho cậu biết, tôi chắc chắn sẽ đem những chuyện xảy ra hôm nay kể hết cho tên kia nghe. Cậu có muốn trốn cũng không xong.”
Diệp Sơ Dương: “Tôi nói Lục nhị gia này, anh có biết bộ dạng anh hiện tại giống cái gì không?”
Lục Cảnh Hành: “Gì?”
Diệp Sơ Dương: “mấy đứa trẻ con khi bị bạn bè mình khi dễ liền chạy về méc mẹ.”
Trên khuôn mặt tinh xảo của thiếu niên tức khắc lộ ra vẻ mặt ghét bỏ.
Lục Cảnh Hành: “....... cười bò! hahahaha”
Đôi lúc Lục Cảnh Hành thực sự không biết, Diệp Tục Bạch sao lại thích cái tên đểu Diệp Sơ Dương này chứ! Cái tên suốt ngày dỗi này rốt cuộc có chỗ nào có thể so sánh với đứa con gái chứ?
Dù nghĩ thế nào đi nữa, Lục Cảnh Hành cũng thể nghĩ ra nổi.
Vì thế, cuối cùng Lục Cảnh Hành đành lựa chọn từ bỏ.
“Không lằng nhằng nữa. Anh đưa tôi tới đây rốt cuộc là muốn làm gì?” Diệp Sơ Dương đứng đắn, xua xua tay với người đàn ông.
Nhìn thấy bộ dạng đứng đắn của đối phương, Lục Cảnh Hành không quan tâm đến những chuyện vừa nãy, mà nói “Mang cậu đến để gặp một người.”
Câu nói vừa dứt, cánh cửa phòng liền bị mở ra.
Nghênh diện đi tới là một người đàn ông tóc vàng mắt xanh cao gầy.
Mái tóc vàng của người đàn ông được buộc nhẹ sau gáy, và một đôi mắt xanh trông cực kỳ dịu dàng.
Lục Cảnh Hành lúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-than-quoc-dan-cuu-thieu-xin-thinh-giao-chu-ut-tong-tai-yeu-khong-nao/1376690/chuong-822.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.