Edit: Cao Hoa
Trời biết Mạc thiếu nhà bọn họ ở trong quân đội chính là lão đại, bọn họ chưa từng thấy qua đám người nào đám đối với Mạc Đình Xuyên làm ra loại động tác mười phần ghét bỏ như vậy.
Hơn nữa mấu chốt nhất chính là ------------
Mạc Đình Xuyên chỉ cười một tiếng, hoàn toàn không có ý gì tức giận.
Cái này làm cho vài quan quân đều cảm thấy không thể tưởng tượng nổi.
Thiếu niên trước mắt kia rốt cuộc là ai?
Bị mấy quan quân này nhìn mãi, sau khi Diệp Sơ Dương nhắc Mạc Đình Xuyên dẫn người rời khỏi, cô mới tiến lên một bước đi tới trước mặt hai nhà sư.
Hai nhà sư này bị nhốt ở nơi này mới có mấy ngày.
Nhưng đối với bọn họ mà nói, mấy ngày ngắn ngủi này có thể coi như là dày vỏ thân xác.
Đám người Mạc Đình Xuyên dường như quên mất sự tồn tại của hai nhà sư kia, ngoại trừ mỗi ngày đúng giờ đưa cơm từ ngoài vào cho họ, đều rốt cuộc cũng không thấy bóng dáng người nào. Hiện tại thật vất vả mới nhìn thấy Diệp Sơ Dương.
Hai nhà sư nhìn chằm chằm Diệp Sơ Dương xem.
Bọn họ đối với Diệp Sơ Dương thật sự là sợ hãi. Đơn giản là bọn họ biết thiếu niên trước mắt này hoàn toàn không giống với bề ngoài nhìn như vô hại của cậu ta.
Thời điểm hai nhà sư trầm mặc, Diệp Sơ Dương đối với hai người này chớp chớp mắt, cười nhạt hỏi, “Hai vị mấy ngày nay thế nào?”
Hai nhà sư: “..................”
Nhìn bộ dạng trầm mặc của hai người, Diệp Sơ Dương trực
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-than-quoc-dan-cuu-thieu-xin-thinh-giao-chu-ut-tong-tai-yeu-khong-nao/1376642/chuong-774.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.