Edit: Cao Hoa
Diệp Sơ Dương đương nhiên hiểu ý Chử Ngọc Đào.
Cô duỗi tay nâng quai hàm, cùng Mạc Tử Nghiên tựa lưng vào nhau, có vài phần rất cảm kích nói, “Tôi đã quen nấu cơm ở nhà, bây giờ lại để tôi nhàn rỗi thế này, luôn khiến tôi cảm thấy thật không thích hợp.”
Vừa nghe những lời này của Diệp Sơ Dương, Chử Ngọc Đào đều hứng thú.
Anh tò mò nhìn lại hướng Diệp Sơ Dương, sau đó hỏi, “Cậu còn thường xuyên ở nhà nấu cơm ư? Nhà của chúng tôi đều có người giúp việc.”
Diệp Sơ Dương đương nhiên hiểu những lời này của Chử Ngọc Đào.
Chử gia không phải là hào môn cũng đều có người giúp việc, Diệp Sơ Dương tốt xấu gì cũng là người Diệp gia, còn muốn tự mình mỗi ngày nấu cơm, thế này thật không còn lời nào để nói tới.
Diệp Sơ Dương vẫy vẫy tay với Chử Ngọc Đào vẻ mặt vô tội, “Đúng vậy, dù sao rảnh rỗi cũng liền đi nấu cơm. Ai bảo trong nhà có người khó hầu hạ.”
Diệp Sơ Dương nói ra những lời này quả thực không hề có áp lực, Mạc Tử Nghiên ở bên cạnh thiếu chút nữa cười ra tiếng.
Nếu như Diệp Tu Bạch thấy cảnh tượng này, cũng không biết sẽ có bộ dạng gì đây.
Có khi nào quá tức giận mà đem thằng nhóc con đè ở trên giường một trăm lần không?
Ya. Không đúng.
Diệp Tu Bạch còn không biết Diệp Sơ Dương là con gái.
Nghĩ đến đây, Mạc Tử Nghiên bỗng nhiên tò mò Diệp Tu Bạch sẽ xử trí như thế nào khi phát hiện ra tên tiểu tử đang bại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-than-quoc-dan-cuu-thieu-xin-thinh-giao-chu-ut-tong-tai-yeu-khong-nao/1376622/chuong-754.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.