Edit: Cao Hoa
Mạc Tử Nghiên nhìn thấy bộ dạng suy tư của cô, tuy rằng rất muốn giúp đỡ, nhưng thật sự là đối với mấy thứ này cô không hiểu biết gì cả.
Lúc này, thực sự muốn giúp cũng không giúp được gì.
Cuối cùng, cô chỉ có thể ngồi yên lặng ở một bên, sau đó lẳng lặng nhìn Diệp Sơ Dương đứng bên cạnh hồ nước suy ngẫm.
Một lúc lâu sau, Mạc Tử Nghiên thực sự là nhìn không được.
Cô bỗng nhiên nói, “Diệp Tử, cái hồ nước này đều là nước, cậu nhìn cũng không thấy cái gì. Không bằng liền chờ cho đến khi buổi ghi hình của chương trình này kết thúc, chúng ta đem hồ nước chết này rút cạn, để xem tình hình?”
Diệp Sơ Dương: “...............” Biện pháp này thật đúng là thô bạo.
Nhưng nói cũng rất có lý.
Diệp Sơ Dương nheo mắt, cuối cùng cũng chỉ có thể chọn phương án này.
“Cũng chỉ có thể như vậy. Miễn là không xảy ra chuyện gì, cũng không thành vấn đề.” Diệp Sơ Dương nói, vẫy tay với Mạc Tử Nghiên, “Đi thôi, chúng ta về thôi.”
“Được.” Mạc Tử Nghiên đi đến bên Diệp Sơ Dương, nghĩ nghĩ, vẫn là quyết định thỏa mãn một chút lòng hiếu kỳ của mình, “Tôi vẫn còn chưa hỏi cậu, tối hôm qua cậu đi xem chuyện kia thế nào?”
Chuyện này lúc trước Mạc Tử Nghiên muốn hỏi.
Nhưng là buổi sáng nay bọn họ đang nói đến chuyện này, Lý Thiến Thiến nói chen ngang vào, kết quả Mạc Tử Nghiên liền quên mất.
Diệp Sơ Dương nghe vậy, đem sự tình kể đại khái.
Nói xong, cô nghiêm túc nhìn Mạc Tử Nghiên, cuối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-than-quoc-dan-cuu-thieu-xin-thinh-giao-chu-ut-tong-tai-yeu-khong-nao/1376620/chuong-752.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.