*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Túc Ngũ gật đầu, liền nhanh chóng lại lần nữa đi một vòng quanh phòng.
Nơi nghỉ ngơi của cái miếu thờ này có điểm giống với nơi ở của các vị hòa thượng. Một phòng là một phòng gồm nhiều giường có đệm được xếp nằm ngang giống nhau.
Bên cạnh cái giường đệm đầu tiên còn treo hai cái lục lạc.
Ngón tay Diệp Sơ Dương phất qua cái lục lạc, đáy mắt lộ ra một tia thâm ý.
Nơi êm đẹp này, lại để cái lục lạc ở đây là có ý gì?
Cô lại đưa tay chọc chọc vào cái lục lạc kia lần nữa, ngay sau đó liền phát ra một tràng âm thanh vang vọng.
Âm thanh này tức khắc làm cho Túc Ngũ đang nghiêm túc tìm đồ vật đột nhiên quay đầu, mắt anh ta dừng lại ở trên chiếc lục lạc, có chút tò mò hỏi “Cửu Thiếu, lục lạc này có vấn đề gì à?”
“Không biết.” Diệp Sơ Dương vô tội tươi cười. “Hãy xem mấy thứ khác trước.”
Đang lúc nói chuyện, cô lại bước đến một bên giường.
Theo bản năng đưa tay dở tấm đệm chăn ra, một mùi máu dày đặc tức khắc tràn ngập mũi Diệp Dơ Dương, làm khuôn mặt biểu lộ vẻ ghê tởm. Mùi này là mùi máu tươi.
Nhưng rốt cuộc là có bao nhiêu chứ?
Có lẽ mùi cá trích đóng hộp mà mọi người thảo luận trên mạng cũng không khác mùi này là bao.
Vừa giống mùi phân thối, lại vừa có mùi tanh kinh khủng.
Đến nỗi có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-than-quoc-dan-cuu-thieu-xin-thinh-giao-chu-ut-tong-tai-yeu-khong-nao/1376605/chuong-737.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.