*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Edit: T.Hường
Beta: Snow
Đừng nói cái kia địa phương quỷ quái rốt cuộc là bộ dáng gì, có thích hợp với bộ dạng tiểu bạch của Mạc Tử Nghiên không. Chính là đoàn phim《 hoang dã cầu sinh》cũng có vấn đề.
Đoàn phim ở buổi tối là có nhân viên trực ban, nếu như biết hai người cả đêm không quay về, trong lòng nhất định sẽ sốt ruột. Vậy nên, cũng chỉ có thể để gia hỏa Mạc Tử Nghiên này về để kéo dài thôi.
Trong lòng biết Diệp Sơ Dương nói rất có đạo lý, thế nhưng trong lòng Mạc Tử Nghiên suy cho cùng hết sức lo lắng.
“Vậy điện thoại của cậu nhớ rõ phải luôn mở máy. Nếu là có vấn đề gì lập tức gọi điện thoại cho chúng tôi.” Mạc Tử Nghiên tiếp tục nói.
Nghe vậy, Diệp Sơ Dương lập tức liền mỉm cười gật đầu.
Chờ đến đi hết một đoạn đường, Diệp Sơ Dương mới buồn cười nhéo nhéo mi tâm ——
Mạc Tử Nghiên này đúng là một cô nàng ngốc nghếch.
Ở nơi hoang vu này lấy đâu ra tín hiệu, điện thoại có mở máy cũng vô dụng.
Diệp Sơ Dương quay đầu lại nhìn thoáng qua phía sau, sau khi nhìn thấy Mạc Tử Nghiên đã rời khỏi, cô cũng nhấc chân đi về đỉnh núi ở phía đối diện.
Bên tai vang vọng chính là âm thanh khàn khàn lại hư vô của Thần Núi, “Ở cái ngôi miếu kia ta tuy rằng không thể giúp ngươi được cái gì. Nhưng mà chỉ cần ngươi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-than-quoc-dan-cuu-thieu-xin-thinh-giao-chu-ut-tong-tai-yeu-khong-nao/1376601/chuong-733.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.