*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Edit: T.Hường
Beta: Snow
Sau vài giây, người đàn anh từ trên mặt đất bò dậy, trên tay còn xách theo một con gà rừng.
Có một con gà rừng có thể làm cơm tối nay, mặc kệ là Cung Vũ Vệ hay là Mạc Tử Nghiên, trong lòng hai người đều thả lỏng rất nhiều.
Nhưng là giờ phút này hai người như thế nào cũng sẽ không nghĩ đến ——
Này chỉ mới là bắt đầu mà thôi. Có đôi khi, đời người mở ra thật sự khiến người ta cực kỳ kinh hỉ.
Sau đoạn đường này, đám người Diệp Sơ Dương còn thu hoạch vô số món ăn dân dã.
Trong đó có ba con gà rừng, mấy con chim bồ câu.
Diệp Sơ Dương nhìn thấy những loại thịt này, cuối cùng ngẩn ra là không biết là ở nơi này đào đâu ra mấy củ măng đây.
Thấy thế, Cung Vũ Vệ buồn cười cảm khái nói, “Nếu mỗi lần ra ngoài tìm thức ăn đều có thể dễ dàng như vậy hơn nữa còn thu hoạch rất nhiều, giống như mưu sinh trong hoang dã cũng vượt qua rất tốt rồi.”
Nghe vậy, hai người Diệp Sơ Dương cùng Mạc Tử Nghiên đồng thời cười ra tiếng.
Lời này của Cung Vũ Vệ xác thực là không xấu, nhưng là ——
Trên thế giới nào có chuyện tốt như vậy.
Diệp Sơ Dương nhìn thoáng qua về phía đỉnh núi, sau đó liền đối với nơi đó làm một động tác tay cảm ơn.
Một màn này chỉ bị Mạc Tử Nghiên thu vào trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-than-quoc-dan-cuu-thieu-xin-thinh-giao-chu-ut-tong-tai-yeu-khong-nao/1376596/chuong-728.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.