*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Như cô đã nói trước với Diệp Sơ Dương.
Cô muốn giảm bớt giao lưu cùng Cũng Vũ Vệ. Lỡ như không cẩn thận làm cho anh ta không vui, đến lúc đó cô liền thật sự bị đỏ. (kiểu như bị thẻ đỏ, bị để ý).
Cô thực sự không thích loại phương thức màu đỏ này cho lắm, và người đại diện của cô cũng không thích.
Lúc này, đi theo bên người Cung Vũ Vệ, Mạc Tử Nghiên quả thực đã biến thành một cuộn len.
Diệp Sơ Dương đại khái cũng đoán được tâm tư của cô, không khỏi cảm thấy buồn cười. Đúng lúc đang muốn nói cái gì đó để an ủi khuê mật nhà mình một chút, thì cô bỗng nhiên nghe được tiếng của Cung Vũ Vệ.
“Các cậu có biết loại trái cây hoang dã này không?”
Lời này hiển nhiên là nói với hai người bọn họ.
Đối với cái này, Mạc Tử Nghiên hoàn toàn không biết, cô vô tội chớp chớp mắt. Thấy thế, Diệp Sơ Dương cong cong môi, thay đối phương trả lời, “Không gọi là hiểu hết, nhưng vẫn là biết một chút ít.”
Lời vừa nói xong, Cung Vũ Vệ tức khắc có chút hoài nghi liếc mắt nhìn Diệp Sơ Dương một cái.
Hiển nhiên, Cung Vũ Vệ không nghĩ là Diệp Sơ Dương có thể nói ra những lời như vậy.
Đối với thân phận của Diệp Sơ Dương và Mạc Tử Nghiên, cộng với Cung Vũ Vệ trước khi đến nơi này cũng coi như đã tìm hiểu lẫn nhau. Hai người này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-than-quoc-dan-cuu-thieu-xin-thinh-giao-chu-ut-tong-tai-yeu-khong-nao/1376594/chuong-726.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.