*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Vừa thấy ánh mặt trời, tròng mắt của ác ma chi mắt liền chuyển động hai lần, dường như thể hiện một sự phấn khích bên trong của mình.
Khi nhìn thấy nó, khuôn mặt của Diệp Sơ Dương hiện lên một nụ cười.
Cô ngồi trên giường, nhẹ nhàng dùng ngón tay chọc chọc vào tròng mắt ác ma chi mắt, hỏi “Ngươi có biết ngươi đang làm gì không? Nếu biết thì hãy đảo mắt một chút?”
Trong vòng năm phút sau khi nói xong, ác ma chi mắt không hề di chuyển.
Ya.
Không biết.
Diệp Sơ Dương không khỏi thở dài một hơi, sau đó đem ác ma chi mắt treo ở một bên đầu giường, xoay người rời đi.
Đi vào thư phòng, Diệp Sơ Dương mở máy tính ra, lại một lần nữa truy cập vào trang web kia.
Lúc này đây, cái tin về ác ma chi mắt lại xuất hiện một chút bất đồng với những tin cô đã đọc trước đó.
“Ác ma chi mắt là chìa khóa để mở kho báu.”
Câu này ban đầu là câu cuối cùng được Diệp Sơ Dương nhìn thấy trên trang web, và bây giờ lại thêm một câu nữa đằng sau câu này ------
“Kho báu này cũng không phải là kho báu.”
Diệp Sơ Dương: “.........”Nếu đã nói như vậy, ngươi nói rõ một chút thì chết sao?
Diệp Sơ Dương nhếch nhếc khóe miệng, cuối cùng vẫn là lựa chọn tắt máy tính đi.
*
Khoảng thời gian sau đó, Diệp Sơ Dương có chút nhàn rỗi. Ngược lại Diệp Tu Bạch cả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-than-quoc-dan-cuu-thieu-xin-thinh-giao-chu-ut-tong-tai-yeu-khong-nao/1376583/chuong-715.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.