*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Sau một hồi trò chuyện, ngoài mặt thoạt nhìn thì tưởng là đang hàn huyên, nhưng bên trong lại như đang tranh đấu, Diệp Tu Bạch và Xương Lợi cùng đứng lên, bước tới phía ngoài cửa.
Diệp Sơ Dương với trận này, cái gọi là thi đấu thì cũng đã bắt đầu rồi.
Thiếu niên đi theo sau Diệp Tu Bạch, bước chầm chậm, nhưng cũng đúng lúc này, bàn tay to của Diệp Tu Bạch bỗng nhiên khẽ cầm bàn tay mềm mại của thiếu niên.
Diệp Sơ Dương ngẩng đầu lên, liền cùng Diệp tu Bạch đối diện.
Thấy thế, Diệp Sơ Dương mỉm cười với anh.
Cô biết Diệp Tu Bạch đang lo lắng cho cô, nhưng nói thật, cho dù là Edson, thì cô cũng không đem đối phương đặt ở trong mắt.
Ngay từ lúc bắt đầu huấn luyện, Edson đã đi theo phương trình thi đấu chuyên nghiệp, những lần đua thường xuyên cận kề cái chết đối với hình thức đua xe ngầm này quả thực là không giống nhau.
Hơn nữa -------
Diệp Sơ Dương tự tin, cô tự tin vào khả năng của bản thân.
Diệp Tu Bạch nhìn thấy nụ cười của thiếu niên, đầu tiên là sửng sốt một chút, sau đó trên mặt liền lộ ra một loạt biểu cảm ôn hòa, anh đưa tay xoa xoa đầu Diệp Sơ Dương, dịu dàng nói: “Tùy ý một chút. Thanh danh của Diệp Gia không quan trọng bằng cậu.”
Cử chỉ và lời nói của Diệp Tu Bạch không cần lén lút làm, mà hoàn toàn không coi như có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-than-quoc-dan-cuu-thieu-xin-thinh-giao-chu-ut-tong-tai-yeu-khong-nao/1376578/chuong-710.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.