*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Edit: Huyền Phương
Beta: Snow
“Tới lấy.”
Vừa dứt lời, Diệp Tu Bạch đối với hành vi của bản thân cũng cảm thấy không còn lời gì để nói.
Mà nhìn cô bất đắc dĩ như vậy, Diệp Tu Bạch lại không tự chủ được nhếch môi cười cười. Sau đó đem quần áo của mình đặt vào trrong tay Diệp Sơ Dương.
Lấy quần áo xong Diệp Sơ Dương lập tức liền rời khỏi chung cư chú út.
Ngay lúc này Diệp Tu Bạch đang đứng ở mép giường nhìn cái túi đặt ở trên bàn, mắt phượng ý cười càng thêm thâm thúy.
Anh mở túi lấy đồng hồ bên trong ra.
Khi nhìn đến kiểu dáng đồng hồ cùng thẻ bài, anh bất đắc dĩ lắc đầu.
Xem ra nhóc con nhà anh mua cái đồng hồ này đã phải chi một số tiền lớn.
Diệp Tu Bạch cũng không quên nhóc con nhà mình luôn nói chính mình nghèo muốn chết, không có tiền.
Phòng kế bên.
Diệp Sơ Dương ôm quần áo Diệp Tu Bạch về tới phòng cũng không có trực tiếp đem toàn bộ chỗ quần áo này nhét vào tủ, mà là đồng thời mở ra đặt ở trên giường.
Cô ngước mặt lên nhìn hai cái sơ mi trắng to rộng trước mặt cùng với cái áo thun Diệp Tu Bạch mặc trên người lúc nãy, không biết vì sao bỗng nhiên cảm thấy mặt cô có chút nóng.
Diệp Sơ Dương đối với những bộ quần áo này vô cùng quen thuộc.
Tỷ như nói hai cái sơ mi trắng này chính
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-than-quoc-dan-cuu-thieu-xin-thinh-giao-chu-ut-tong-tai-yeu-khong-nao/1376574/chuong-706.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.