*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Edit: T.Hường
Beta: Snow
Sau khi cài xong, mắt Diệp Tu Bạch nhìn chằm chằm thiếu niên trước mặt, âm thanh khàn khàn nói, “Lại đây.”
Diệp Sơ Dương kỳ thực chỉ là thực sự không nhịn được mới nói một câu thiếu ăn đòn mà thôi. Nhưng mà cô thật sự cũng không nghĩ tới chú út nhà mình lại thực hiện thao tác 666 như vậy.
Mở ra còn có thể cài trở lại.
Diệp Sơ Dương đem bánh ngọt để một bên trên bàn, cảm thấy có vài phần ngượng ngùng sờ sờ mũi, sau đó từng bước một như ốc sên dịch tới trước mặt người đàn ông.
Cẩn thận từng li từng tí vươn một bàn tay cởi khuy cổ áo của đối phương ra.
Cô vừa cởi ra, vừa nhỏ giọng nói, “Chú là người mà cháu nói cái gì thì chính là cái đó à? Mở ra gài lại vui lắm sao.”
Nghe vậy, Diệp Tu Bạch cúi đầu mắt nhìn thiếu niên bên cạnh.
Diệp Sơ Dương so với anh lùn thấp hơn không ít, anh có thể thuận lợi từ tóc của cô nhìn thẳng một đường xuống dưới, ánh mắt thâm thúy dừng ở trên lông mi đang run nhè nhẹ, anh chỉ cảm thấy tay có chút ngứa.
Ngón tay không tự giác giật giật, Diệp Tu Bạch nhẹ nhàng hỏi, “Cho nên không muốn cởi đồ cho tôi?”
Diệp Sơ Dương: “Hình như cũng không phải.”
Muốn cởi đồ của Diệp Tu Bạch không? Này còn phải nói, đương nhiên là muốn rồi.
Thế nhưng lời này mà nói ngay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-than-quoc-dan-cuu-thieu-xin-thinh-giao-chu-ut-tong-tai-yeu-khong-nao/1376570/chuong-702.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.