*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Trên tầng năm, có tổng cộng mười căn hộ đều treo một loại cây ngải trên cửa. Rất bình thường, hoàn toàn không có gì lạ cả.
Thành Khải Uyên chỉ nghĩ vậy, sau đó hai người liền đi lên lầu sáu.
Anh vô thức nhìn thoáng qua cánh cửa đối diện nhà Kiều Chinh. Sẽ không cảm thấy gì khi không nhìn vào nó. Nhưng anh thực sự thấy thất kinh. (kiểu kinh hồn bạt vía, mức độ mạnh hơn giật mình hoảng hốt)
Vì đồ vật đó khác hẳn với những đồ vật đã treo trước cửa của các căn hộ lúc nãy.
Chủ căn nhà này đã treo trên cửa một chiếc gương!
Thấy vậy, Thành Khải Uyên lập tức ngước nhìn Diệp Sơ Dương.
Diệp Sơ Dương lém lỉnh, hất đầu về phía Thành Khải Uyên lộ ra một nụ cười mà chỉ hai người mới có thể hiểu được. Cuối cùng, cô giơ ngón tay lên chỉ vào căn nhà đó nói, “Anh có thể đi hỏi xem họ lấy chiếc gương đó từ đâu không?”
Gia đình bình thường thì tuyệt đối sẽ không đem gương bát quái treo trên cửa.
Trừ phi là biết gương bát quái trên cửa kia có tác dụng:
- -----------------
Có thể đem hết sát khí trong nhà tụ tập lại, hơn nữa còn chuyển đến nhà đối diện.
Theo thực tế có thể nói, Kiều Chinh là một quân nhân, bình thường cũng không có mâu thuẫn với chủ nhà phía đối diện. Mà người này đại khái cũng không có mâu thuẫn với Kiều Chinh để mà làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-than-quoc-dan-cuu-thieu-xin-thinh-giao-chu-ut-tong-tai-yeu-khong-nao/1376558/chuong-690.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.