*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Sau khi cẩn thận suy xét, Chu ca vẫn quyết định nói thật.
Anh chỉ tay vào con thỏ đang liếm bộ lông dài sặc sỡ dưới tay Diệp Sơ Dương nói, “Thực tế chúng tôi đến đây là vì con thỏ này.”
“Các người cũng muốn ăn thịt thỏ kho tàu ư?” Ôn Phi Vũ nghe vậy, tức khắc liền bật miệng hỏi.
Chu ca cùng Chu Tử An: “......” Đó là ngươi, không phải chúng ta.
Diệp Sơ Dương: “....... Cậu im miệng lại đi.”
Ôn Phi Vũ: “A.”
Ôn Phi Vũ im luôn, liền nghe được Chu ca tiếp tục nói, “Con thỏ này không phải con thỏ bình thường đâu.”
Nghe vậy, Diệp Sơ Dương gật đầu, “Ồ, tôi đã hiểu.”
“Cậu thấy không? Nhìn ra thì nó rất giống một con thỏ bình thường.” Chu ca sờ mũi, sau đó nhỏ giọng nói, “Nhưng thực ra nó là một con thỏ Âm Dương.”
Ôn Phi Vũ: “..........A. Tôi biết! Đó chẳng phải là một trò chơi sao? Trò đó vui lắm đó.”
Chu ca: “Đại ca à. Làm ơn im dùm cái! Cậu nói cái gì vô nghĩa vậy?”
Ôn Phi Vũ: “Ầy, thật xin lỗi. Tôi im ngay đây. Tôi sẽ không bao giờ nói nữa.”
Lúc trước thì bị Diệp Sơ Dương kêu yên lặng, giờ lại bị anh lớn nói im miệng Ôn Phi Vũ cảm thấy như mười ngàn mũi tên đâm vào tim. Không sai, Diệp Sơ Dương không thương hắn.
Còn Chu ca thì đang ghét bỏ hắn.
Làm sao đây, tim ta đau quá mà.
Ôn Phi Vũ yên lặng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-than-quoc-dan-cuu-thieu-xin-thinh-giao-chu-ut-tong-tai-yeu-khong-nao/1376549/chuong-681.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.