*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Đây là lần đầu tiên Diệp Sơ Dương tới nơi này.
Đứng ở phía trước biệt thự đã bị thiêu hủy hầu như không thể nhìn thấy, Diệp Sơ Dương vươn tay sờ sờ cằm, đáy mắt tựa hồ hiện lên một thứ gì đấy.
“Cậu nhìn cái gì đấy?” Ôn Phi Vũ đứng ở bên cạnh Diệp Sơ Dương, một người đàn ông sắp ba mươi tuổi vào giờ phút này cơ hồ muốn cuộn lại thành một nắm.
Diệp Sơ Dương quay đầu liếc mắt nhìn anh.
Phía dưới đèn đường, vẻ mặt của Ôn Phi Vũ có chút nghiêm túc cùng nghiêm nghị, nhưng mà cũng không quá khó coi cái gọi là nghiêm nghị này đều là làm bộ làm tịch, vì phòng ngừa cảm xúc lo lắng lộ ra ngoài, nên cố ý làm ra vẻ mặt đó.
Nhát gan cũng hơi quá rồi đó.
Diệp Sơ Dương cảm thấy buồn cười cong cong khóe miệng, sau đó nói, “Đang nhìn quỷ ở bên trong.”
“Thật sự có quỷ?”
“Có quỷ.” Diệp Sơ Dương nhẹ nhàng nói, sau đó cô giơ chân lên đi về phía biệt thự, chỉ có điều trên đường đi, cô thuận đường an ủi Ôn Phi Vũ vẻ mặt đang giống như đối diện với quỷ một chút , “Yên tâm, không phải quỷ như trong tưởng tượng của anh.”
Không phải quỷ như trong tưởng tượng của anh?
Quỷ trong tưởng tượng của anh chính là loại quỷ nào?
Một đầu tóc dài che ở phía trước, mặc một cái váy trắng bay lơ lửng trên không, sau khi mái tóc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-than-quoc-dan-cuu-thieu-xin-thinh-giao-chu-ut-tong-tai-yeu-khong-nao/1376545/chuong-677.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.