Chương trước
Chương sau
Không thấy đâu cả?
Bất ngờ nghe được mấy từ này, Diệp Sơ Dương lập tức nhướng mày.
Thế nào là không thấy đâu cả?
Diệp Sơ Dương trầm ngâm một lát sau đó bất ngờ nói một câu: "Chú ấy bị kẻ nào chịch sao?"
Bách Việt Phong nghe thấy mấy từ này không hề hiểu liền, anh thậm chí còn ngây ngô nhìn Diệp Sơ Dương mấy giây sau đó trên trán mới rớt xuống mấy dòng kẻ đen sì to tướng.
"Không phải, ăn nói đàng hoàng, cái gì mà bị chịch?"
Thời điểm này, giờ phút này, Bách Việt Phong thực sự rất muốn bổ đôi đầu đứa cháu ngoại khiến người ta mệt óc này xem bên trong đó có chứa những gì.
Cũng không biết là nước hay là hồ.
Nghĩ tới đây Bách Việt Phong liền trợn ngược mắt, sau đó mới bắt đầu nghiêm khắc dạy dỗ thằng nhóc khiến người ta vô cùng cạn lời này: "Tiểu Cửu à, tôi nói cho nhóc biết, cũng may Diệp Tu Bạch không có ở đây đấy, nếu không bị cậu ta nghe được câu nói này, nhóc chết chắc đấy!"
Mặc dù biết rõ Bách Việt Phong cũng chỉ là tốt bụng nhắc nhở mình nhưng không biết tại sao, khi thấy sắc mặt đối phương nghiêm túc thế này, Diệp Sơ Dương trong lòng thậm chí cảm thấy hơi buồn cười.
Diệp Sơ Dương: "..." Không được, như vậy là không đúng.
Rõ ràng cậu nhà cô cũng là vì muốn tốt cho cô, cô tuyệt đối không thể cười nhạo đối phương khi đối phương không hề biết chuyện gì cả.
Thế là Diệp Sơ Dương liền xoa mũi, tỏ vẻ thỏa hiệp: "Được rồi, được rồi, cháu không nói nữa."
Vừa dứt lời, Bạch Việt Phong đang
Diệp Sơ Dương vẫn xoa mũi, vẻ mặt rất vô tội nói: "Nếu không chú ấy làm gì với đám bạn gay kia mà không thấy mặt mũi đâu?"
Nghĩ tới nghĩ lui, hình như cũng chỉ có mỗi việc bị gã nào đó chịch thôi...
Được thôi, mặc dù với tác phong mạnh mẽ của Diệp Tu Bạch, chắc chỉ có nước anh ta chịch gã khác, gã khác chịch anh ta... nói thực là rất khó tin.
Nghĩ tới đây, Diệp Sơ Dương cũng không không nói bừa khiêu chiến sức chịu đựng của Bách Việt Phong nữa.
Diệp Sơ Dương sau khi làm động tác kéo khóa mồm với Bách Việt Phong liền dẫn Bách Việt Phong đi gặp Hà Khâm.
Vốn dĩ khi Hà Khâm ở phòng giải lao còn nghe nói Diệp Sơ Dương bị Doãn Thiều Thi chặn đường, anh còn đang nghĩ xem có cần ra ngoài giúp Diệp Sơ Dương hay không thì bất ngờ nghe thấy cửa phòng giải lao mở ra.
Tiếp theo đó, Diệp Sơ Dương mà anh còn đang nghĩ tới liền xuất hiện, đương nhiên xuất hiện cùng cô còn có một người đàn ông mà Hà Khâm không hề quen biết nhưng lại cảm thấy khá quen...
Đúng là không quen biết nhưng cũng đúng là rất quen.
Hà Khâm nhìn người đàn ông đứng bên cạnh Diệp Sơ Dương, nghĩ một hồi lâu cũng không nhớ ra được thân phận của đối phương, vì thế cuối cùng Hà Khâm đành thôi không nghĩ nữa.
Người đàn ông trẻ tuổi đứng dậy khỏi sofa, sau đó bước tới trước mặt Diệp Sơ Dương và Bách Việt Phong.
Thấy vậy Diệp Sơ Dương liền giơ tay chỉ người đàn ông bên cạnh mình, cười tít mắt nói: "Giới thiệu một chút, đây là đối tượng trong tin đồn hẹn hò của tôi thời gian gần đây, Bách Việt Phong, anh có thể gọi cậu ấy là anh Bách."
Nó xong Diệp Sơ Dương lại nói với Bách Việt Phong: "Đây là bạn của cháu, đồng thời cũng là nam phụ số hai, tên Hà Khâm."
Hà Khâm: "..."
Đây là lần đầu tiên anh nghe thấy có người giới thiệu bạn bè không quen biết với người khác.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.