Chương trước
Chương sau
Nhân viên cũng rất nhọc tâm.
Chỉ sở lúc này có fan cuồng chạy vào trong trường quay, tới lúc đó lại lằng nhằng.
Người nhân viên lúc này nhìn thấy Diệp Sơ Dương và người đàn ông lạ mặt đang đứng chắn trước mặt mình thực sự quen biết, cuối cùng mới yên tâm phủi mông bỏ đi.
Bách Việt Phong thấy nhân viên kia đi rồi mới bắt đầu càu nhàu với thằng nhóc nhà mình: "Bây giờ các người quay một bộ phim thôi mà cũng nghiêm ngặt thế à? Tôi thấy tiểu thuyết và trong phim đều nói có thời gian cho người vào xem đó sao?"
Diệp Sơ Dương nghe vậy liền gật đầu, cô cũng chỉ biết xòe tay nói: "Cậu nói không sai, nhưng ai bảo cậu tới đúng thời điểm căng thẳng thế này chứ?"
Những ngày gần đây vì việc Vu Vũ Hân tự sát, Tạ Linh Tê bị cộng đồng mạng chửi rủa, mặc dù đã qua thời điểm sự việc bộc phát một thời gian nhưng vẫn không thể không thừa nhận rằng cánh phóng viên bây giờ đang quan sát họ rất gắt gao, chưa hề di chuyển tầm ngắm.
Quan trọng hơn cả là bây giờ rất có thể sẽ có antifans lấy danh nghĩa báo thù cho Vu Vũ Hân trà trộn vào trường quay, tới khi đó nếu thực sự xảy ra chuyện gì, chắc bộ phim "Mong Em Của Nhiều Năm Sau Vẫn Rực Rỡ" sẽ thực sự phải vẫy tay tạm biệt khán giả xem truyền hình rồi.
Chính bởi vậy không khó để lí giải cách làm của nhân viên trong đoàn.
Bách Việt Phong nghe xong Diệp Sơ Dương nói liền chê bai bĩu môi: "Lòng người hiểm ác."
Diệp Sơ Dương: "... Cậu nói đúng lắm."
"Vì thế cậu à, lúc này cậu tới đây tìm cháu có việc gì vậy?" Diệp Sơ Dương sau một hồi trầm ngâm liền chớp chớp mắt lên tiếng hỏi.
Nói thực lòng, Bách Việt Phong xuất hiện ở đây lúc này khiến Diệp Sơ Dương kinh ngạc hơn cả việc Diệp Tu Bạch bất ngờ xuất hiện ở đây.
Bách Việt Phong bình thuồng mặc dù biểu hiện không đáng tin cậy cho lắm, nhưng trí tuệ chắc vẫn còn.
Ờ, hoặc cũng có thể nói là, trí tuệ cao hơn hẳn người bình thường, nếu không anh ta sao có thể trở thành Alex Bách.
Đúng vậy, Bách Việt Phong nghe xong câu nói này của Diệp Sơ Dương liền lập tức hiểu ngay ý của đối phương.
Anh chớp chớp mắt với thiếu niên sau đó cười hì hì nói: "Nhóc có muốn cùng tôi đi ăn cơm không? Hoặc nhóc nấu cơm cho tôi ăn cũng được, sau đó tôi sẽ nói cho nhóc biết việc quan trọng mà tôi biết."
Diệp Sơ Dương: "..."
Hì, cậu trẻ nhà cậu nghĩ hay quá.
Chỉ có điều...
Diệp Sơ Dương mỉm cười với anh sau đó cười tít mắt nói: "Nói thực lòng, cậu à, cháu cho rằng yêu cầu này của cậu thự sự làm khó cháu."
"Có gì mà làm khó chứ! Chỉ là nấu cho tôi một bữa mà thôi! Chả phải nhóc vẫn thường xuyên nấu cho Diệp Tu Bạch ăn đó sao."
"Diệp Tu Bạch và cháu có quan hệ gì, cậu và cháu có quan hệ gì?" Đối mặt với lời chất vấn của Bách Việt Phong, Diệp Sơ Dương gần như không cần nghĩ ngợi gì nhiều liền lên tiếng phản bác ngay.
Thực ra, Diệp Sơ Dương nghĩ rất đơn giản.
Cô và Diệp Tu Bạch là quan hệ yêu đương, quan hệ thân mật như vậy nấu cơm cho đối phương ăn thì đã sao nào?
Nhưng cô và Bách Việt Phong không hề có quan hệ này.
Họ chỉ là quan hệ cậu cháu bình thường.
Vì thế triết lí trọng sắc khi bạn Diệp Sơ Dương hoàn toàn có thể dùng trên người Bách Việt Phong.
Khi Diệp Sơ Dương nói vậy liền nhìn đối phương một cách nghiêm túc, rất rõ ràng rằng, là người không hề biết gì, vẫn còn bị giấu giống Diệp lão, Bách Việt Phong thực sự không thể hiểu nổi ý của Diệp Sơ Dương là sao?
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.