Chú út nhà cô phải chắc có chút căng thẳng?
Có điều đừng chỉ nói chú út nhà cô nữa, tới cô cũng có chút căng thẳng.
Hơn nữa, so sánh hai bên, có lẽ cô còn căng thẳng hơn.
Dù sao thì...
Trong mắt Diệp Sơ Dương, cô là người cùng giới, trong mắt cô anh là người khác giới.
Hơn nữa, Diệp Sơ Dương nhớ lại những ngày tháng trước đây của mình, ngoại trừ sư phụ được cô coi là trưởng bối ra, cô chưa từng tiếp xúc thân mật với bất cứ người đàn ông nào cả.
Cô có cảm giác khá hoảng hốt.
Sau khi lau sơ qua một hồi, Diệp Sơ Dương lại giặt khăn, lau lại một lần nữa. Xong xuôi mới quay người bước sang bên cạnh, mở túi của mình ra lấy ra một chiếc áo sơ mi trắng đã được gấp cẩn thận.
Chiếc áo sơ mi này chính là chiếc Diệp Tu Bạch bắt cô mặc vì việc của Thiên Diện.
Sau đó, sau khi mặc về tới khách sạn cô liền giặt nó.
Vốn dĩ nghĩ rằng Diệp Tu Bạch chắc không thích mặc áo mà người khác đã từng mặc, vì thế cô cũng không định trả lại áo cho đối phương. Không ngờ bây giờ lại dùng tới.
Cô lấy áo ra khỏi túi, giũ ra bước tới trước mặt anh, nghiêng đầu nói: "Chú út, chú có ngại nếu mặc áo cháu từng mặc không?"
Ánh mắt Diệp Tu Bạch nhìn lên chiếc áo sơ mi trắng rộng hơn nhiều so với kích cỡ của cậu thiếu niên trước mặt, trầm ngâm một lát, sau đó mới ngước mắt nhìn cô, giọng nói khá lạnh nhạt: "Đây vốn dĩ là áo của tôi."
Diệp Sơ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-than-quoc-dan-cuu-thieu-xin-thinh-giao-chu-ut-tong-tai-yeu-khong-nao/1376058/chuong-190.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.