Vậy anh đợi em nhé, đợi em trưởng thành, em đến nước Z cưới anh!
Diệp Sơ Dương: "..."
Cô cúi mắt nhìn cậu nhóc trước mặt, nhưng hình như cậu nhóc không hề phát hiện sự kì dị của vấn đề, khuôn mặt đỏ ửng xấu hổ, đôi mắt to sáng rực rỡ không gì sánh bằng, nhìn sao cũng là bộ dạng hưng phấn.
Diệp Sơ Dương bỗng cảm thấy, người cậu Lục Cảnh Hoành này có phải hơi thoải mái rồi không? Chẳng lẽ không nên giáo dục cách lựa chọn người yêu khác giới đúng đắn cho Lục Diệc Nhiên sao?
Đương nhiên, con trai với con trai cũng có chân ái mà.
Nhưng dù sao thì Lục Diệc Nhiên cũng sẽ trở thành người thừa kế tương lai của nhà họ Lục.
Diệp Sơ Dương nghĩ vậy, bèn than thở một tiếng.
Ngón tay thanh mảnh thon dài của thiếu niên cong lại, gõ một phát lên đầu cậu nhóc, "Tôi không có hứng thú với cậu."
Diệp Sơ Dương vừa dứt lời, bầu không khí bỗng trở nên im lặng.
Có một lúc thoáng qua, trong lòng cô có cảm giác bất ổn!
Sự việc xảy ra tiếp theo sau đích thực chứng minh cho cái suy nghĩ này.
Chỉ thấy Lục Diệc Nhiên chớp chớp đôi mắt, lộ vẻ tội nghiệp nhìn chặt cô, sau đó men theo sự theo dõi của cô, chiếc miệng nhỏ nhắn bĩu xuống, òa một phát bật khóc.
Òa òa òa, tại sao anh không thích em, em dễ thương như vậy! Có phải anh thích cái thứ đê tiện diễm kiều ở ngoài kia không! Òa òa òa òa…
Diệp Sơ Dương: "...???"
Bên trong Lục Diệc Nhiên là thánh diễn hay sao?
Cô cạn lời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-than-quoc-dan-cuu-thieu-xin-thinh-giao-chu-ut-tong-tai-yeu-khong-nao/1376047/chuong-179.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.