Thân quen từ khi nào à?
Có thể bắt đầu từ khi Diệp Sơ Dương ra đời.
Ôn Phi Vũ sờ sờ chiếc cằm của mình, nói từng chữ chậm rãi, "Chú và cháu, đương nhiên phải thân quen rồi."
"Con nói gì?" Ôn Trường Đông nghe lời nói của con trai, thậm chí chưa kịp phản ứng trở lại. Thần sắc của ông dường như có chút trì trệ, khiến Ôn Phi Vũ ở bên cạnh lắc đầu lia lịa.
Không xong rồi, sức chịu đựng của ba có phải hơi kém cỏi không?
Vì vậy, chàng trai trẻ liền bá cổ đối phương, nhẹ giọng bảo, "Ba, sau khi con nói cho ba biết, ba phải đứng vững, đừng ngã nhé! Nếu không thì mặt mũi của nhà họ Ôn chúng ta sụp đổ nghiêm trọng đó." Ngập ngừng đôi lát, anh cười hi hi tiếp tục câu chuyện: "Diệp đại sư chính là Cửu thiếu của Diệp Thị, người thừa kế danh chính ngôn thuận của nhà họ Diệp đó."
"Cửu thiếu của nhà họ Diệp?" Giọng điệu của Ôn Trường Đông thể hiện rõ việc không dám tưởng tượng.
Cho nên, ông đã tìm người thừa kế của nhà họ Diệp đi coi phong thuỷ cho công ty mình?
Không biết tại sao, Ôn Trường Đông bỗng có chút hoảng sợ.
"Đúng vậy, cho nên, lúc đó ba gửi phong bì hơi bị ít đó." Ôn Phi Vũ nhún vai với đối phương, mặt đầy ý xấu, "Sao nào, có phải đang có cảm giác đặc biệt vinh hạnh không?"
Có sao?
Đương nhiên là có rồi.
Đặc biệt là Ôn Phi Vũ.
Cho dù hiện giờ nhà họ Ôn miễn cưỡng được xem là một đại gia tộc. Cũng có địa vị ở đế đô,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-than-quoc-dan-cuu-thieu-xin-thinh-giao-chu-ut-tong-tai-yeu-khong-nao/1375972/chuong-104.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.