Chắc là do bị Diệp Sơ Dương chặn họng không còn gì để nói, đoạn đường sau đó, Diệp Tu Bạch trầm ngâm không nói gì.
Mặc dù Diệp Sơ Dương cho rằng đối phương vốn dĩ không thích nói chuyện.
Sau khi về tới số 9 Cảnh Uyển, Diệp Sơ Dương bước xuống xe trước, tới trước cửa nhà mình, mở cửa, bước vào.
Có điều khi cô bước vào nhà, định đóng cửa lại, Diệp Tu Bạch sau lưng không biết cũng bước vào từ bao giờ.
Năm ngón tay với các đốt ngón tay rõ ràng của anh giữ chặt lấy cổ tay trắng ngần của người thiếu niên, kéo mạnh một cái, đè thiếu niên lên tường bên cạnh cửa.
Đè?
Cô bị đè rồi?
Diệp Sơ Dương ngây người nhìn gương mặt tuấn tú cận kề trước mắt. Vì quá gần, cô có thể nhìn thấy hàng lông minh đen nhánh như lông phượng của anh vừa dài vừa dày.
Cô chớp chớp mắt, không hề do dự, giơ chân, dùng đầu gối thúc mạnh vào bụng Diệp Tu Bạch.
Tốc độ của Diệp Sơ Dương rất nhanh, nhưng Diệp Tu Bạch còn nhanh hơn.
Người anh lùi nhanh lại sau, tay kéo mạnh cổ tay đối phương, thiếu niên bị anh quăng qua một bên.
"Rầm" một tiếng, Diệp Sơ Dương lảo đảo, ngồi phịch mông xuống đất.
Cô xuýt xoa một tiếng, ngẩng đầu giận dữ nhìn người đàn ông kia: "Chú bị khùng sao?"
Đang yên đang lành muốn đánh nhau?
Thiếu niên ôm mông bị ngã đứng dậy khỏi nền nhà lạnh lẽo, người còn chưa kịp đứng vững đã nghe thấy giọng nói trầm thấp của anh vang lên: "Diệp Sơ Dương, từ khi nào cậu biết nhiều thứ như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-than-quoc-dan-cuu-thieu-xin-thinh-giao-chu-ut-tong-tai-yeu-khong-nao/1375957/chuong-89.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.