Bàn tay Tô Song Song đang xoa bóp đều trở nên bủn rủn, Tần Mặc vẫn không hé răng nói lời nào, cô trong lòng có chút nổi giận, cô đã phải chịu đựng thế này, tên tiểu cầm thú này còn có vẻ mặt như vậy?
Thật sự là khinh người quá đáng! Cô tuy là đem cái tôi của mình vứt đi, nhưng dù sao cũng chỉ là tạm thời thôi! Tô Song Song vừa muốn thu hồi tay, chợt nghe từ trong mũi Tần Mặc phát ra một từ: “Ừ.”
Vốn là cô chuẩn bị từ bỏ, bỗng nhiên nghe anh trả lời liền kích động, tay dùng chút lực, mạnh mẽ nhéo Tần Mặc một cái.
Tuy rằng không đau, nhưng Tần Mặc vẫn khẽ nhíu mày, hôm nay hàng loạt phản ứng nhanh nhẹn của Tô Song Song mặc dù anh cảm thấy rất đáng yêu, nhưng có chút gì đó khiến anh không thích ứng được.
Tô Song Song lập tức tiến đến từng bước, mong chờ nhìn bàn tay của anh đang đặt trên bản thảo, cười vui vẻ, ánh mắt cũng lóe sáng lên, cả người đều phát ra một phần sáng chói, hoàn toàn hấp dẫn người khác.
Lúc này Tần Mặc hơi ngửa đầu nhìn cô, thấy ý cười trên môi cô, anh liền trở về bộ dáng như lúc trước, trong lòng đang buồn bực bây giờ giảm không ít.
Tô Song Song đang cười vui vẻ, bỗng ở đâu phát ra câu nói: “Lảm nhảm nói nhiều!” như tiếng sấm sét chấn động bầu trời, ở trong văn phòng vắng vẻ trở nên thật chói tai, gương mặt tràn đầy ý cười của cô bỗng chốc trở nên cứng ngắc.
Cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-than-o-phong-ben-canh/2233996/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.