Vừa nói cô ta vừa đem xấp ảnh vốn đang giữ chặt trong tay quăng vào người Tô Song Song, Tô Mộ vừa thấy vội vàng che trước người Tô Song Song, những tấm ảnh trúng cô, rơi lả tả đầy đất.
Vốn dĩ đây là giờ cao điểm, trước cửa công ty lập tức bị bao vây một vòng tròn, những tấm ảnh bị rơi vung vãi trên đất, Tô Song Song cúi đầu lướt nhìn, trong lòng kinh hãi.
Có hình Tần Mặc ôm cô, còn có cảnh bọn họ đi vào nhà trọ, quá đáng hơn là, có cả lúc cô mặc áo ngủ dây nhỏ, bị Tần Mặc ôm vào nhà trọ nữa.
Công nhân bao vây chung quanh có một số người nhỏ tuổi, nhịn không được hiếu kỳ, cúi đầu nhìn những tầm hình kia, vừa nhìn, hô hấp liền dồn dập.
Trong chốc lát, mọi người bắt đầu nhỏ giọng bàn tán, ánh mắt nghi hoặc nhìn Tô Song Song, bởi vì bọn họ đều không biết thân phận thật sự của Tần Mặc.
Tô Mộ có chút sửng sốt, nhìn tấm ảnh Tần Mặc ôm Tô Song Song, đột nhiên hướng về phía bạch cốt tinh nói to: “Người yêu ở cùng một chỗ thân thiết với nhau có làm phiền cô à? Cô đừng ở chỗ này mà làm tổn thương Song Song!”
Bạch cốt tinh vừa nghe, hừ lạnh một tiếng, đưa tay chỉ về ảnh chụp của Tần Mặc trên mặt đất, ánh mắt quét về bốn phía, giống như cô ta chuẩn bị công bố một bí mật quan trọng không bằng.
Cô ta bày ra vẻ đắc ý nói: “Bạn trai? Anh ta là tổng giám đốc của tập đoàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-than-o-phong-ben-canh/2233941/chuong-47-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.