Tô Song Song một tay chống nạng, cúi người xuống, nhặt tấm hình nhìn mập mờ nhất trên đất lên sau đó quơ quơ: "Anh ta vốn là hàng xóm của tôi, cũng là Boss, chân của tôi..."
Tô Song Song vừa nói vừa quơ quơ cái chân bị thương của mình, bình tĩnh nói: "Bởi vì anh ta mà nhân viên là tôi đây mới bị thương như thế này, làm việc gì cũng bất tiện, anh ta vừa là hàng xóm vừa là boss có lòng có trách nhiệm, lại là bạn tôi, vì vậy nên giúp đỡ thì có gì là không đúng?"
Lúc Tô Song Song nói đến hai chữ nhân viên, cũng nhìn chằm chằm cô nàng bạch cốt tinh* liều lĩnh trước mặt, không hề có chút mất tự nhiên hay ngại ngùng nào.
*: mọi người xem tây du ký thì biết n là j rồi đó, con bé này n hại tss bị ngã đó
"Bạn bè?" Cô nàng bạch cốt tinh vừa nghe liền cười lớn, đưa tay chỉ vào Tô Song Song, đáy mắt đầy vẻ giễu cợt: "Cái thứ người như cô sao? Tần thiếu mà chấp nhận làm bạn với cô à, cô đừng làm kỹ nữ còn muốn lập đền thờ!"
"Tôi thì như thế nào?" Tô Song Song hỏi lại một câu, cũng không để cho cô ta có cơ hội tiếp tục giễu cợt mình mà nói tiếp: "Tần Mặc như vậy thì thế nào?"
"Chẳng lẽ người như Tần Mặc lại không thể có bạn? Bạn của anh lại không thể là người ở tầng lớp bình dân như tôi sao? Là do cô quá mức tự ti thôi, cô vẫn tưởng rằng Tần Mặc là tổng giám
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-than-o-phong-ben-canh/2233938/chuong-48-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.