"Đi thôi, chúng ta đi thẳng đến bãi đậu xe sẽ không có người chú ý." Âu Dương Minh vẫn trấn an Tô Song Song như cũ, sau đó gật đầu với thư ký một cái rồi đỡ Tô song Song vào thang máy.
Tô Song Song thấy anh ta nói cũng đúng, bọn họ đi đến hầm đậu xe thì ai mà nhìn thấy đây. Nghĩ vậy, cô an tâm để Âu Dương Minh đỡ mình.
Thế nhưng Tô Song Song quên rằng lúc này là giờ cao điểm tan việc, bãi đỗ xe không tấp nập thì cũng là người nối người không dứt.
Cô được Âu Dương Minh đỡ, nhìn các nhân viên vừa tìm xe mình vừa quăng tới ánh mắt mập mờ, cô thật muốn đào hồ chui xuống đất.
Tô Song Song vội vàng cúi đầu, cô tầm thường nhưng Âu Dương Minh vẫn luôn thu hút. Vả lại anh ta lại cao đến một mét tám, đi đâu cũng là hạc đứng trong bầy gà.
Hết lần này tới lần khác Âu Dương Minh luôn dừng xe ở tận cùng bên trong bãi đậu, đi qua đoạn đường này tìm xe, mọi thứ đều bị người khác nhìn thấy.
Đến cuối cùng Tô Song Song lạnh nhạt ngẩng đầu lên, trong lòng đã bị tổn thương lại càng rách thêm nghĩ: Cô không thẹn với lương tâm, bọn họ muốn nói gì thì cứ nói đi. Nếu cô rụt rè e sợ, không chừng người ta còn cho rằng cô làm chuyện gì sai trái nữa chứ.
Khi đi tới cạnh xe Âu Dương Minh, Tô Song Song chui vào xe anh ta rồi mới cảm nhận được một tầng mồ hôi mỏng sau lưng, không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-than-o-phong-ben-canh/2233912/chuong-52-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.