Tô Song Song nhìn ánh mắt lạnh như băng của Tần Mặc chậm rãi dời từ trên mặt của cô xuống, sau đó rơi vào chỗ bàn tay đang ôm lấy eo mình của Âu Dương Minh, không biết vì sao cô lại cảm thấy mình vô cùng vô cùng căng thẳng.
Bây giờ cũng đã vào thời kỳ cuối thu rồi, nhưng lưng cô lại mạnh mẽ toát ra một thân mồ hôi lạnh, vì cái gì cô lại có cảm giác mình giống như bị chồng đuổi theo tận nơi để bắt quả tang đi ngoại tình kia chứ!
Tô Song Song vội vàng đánh bay cái ý nghĩ này, ngay sau đó cô chợt nghĩ đến hình như Tần Mặc không mấy ưa thích Âu Dương Minh. (Linh: phải ns là ghét vô cùng chứ, tình địch mà.)
Đã biết như vậy sao cô còn dám trắng trợn cùng Âu Dương Minh đứng chung một chỗ, có nhìn thế nào cũng thấy giống như cô đang cố tình làm ngược lại ý muốn của Tần Mặc, theo tính tình Tần Mặc vốn là kẻ duy ngã độc tôn này, thấy một màn này anh mà không tức giận mới là lạ! (Chậc hiểu nhầm a.)
Ánh mắt Tần Mặc thực sự quá lạnh, Tô Song Song chịu không được mà run rẩy, theo bản năng cô muốn làm dịu đi không khí có phần hết sức lúng túng và căng thẳng, cười ha ha mà nói: "Boss! Thật là đúng dịp, ha ha!"
Tần Mặc nghe Tô Song Song nói, vậy mà lại nhếch khóe môi lên, lộ ra một chút ý cười hời hợt, nhìn nụ cười này, Tô Song Song không có cảm giác được chút ấm áp tí ti
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-than-o-phong-ben-canh/2233896/chuong-53-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.