Sáng hôm sau, Tô Song Song tỉnh dậy, cô trở mình, đột nhiên cảm thấy ngực mình phình lên, rất không thoải mái. Cô đưa tay gãi gãi, bỗng phát hiện khuy cài phía sau đã được mở ra từ lúc nào, hơn nữa nội y cũng xộc xệch trước ngực.
Cô cau mày ngồi dậy, cúi đầu nhìn, lập tức trừng mắt thật to vì kinh sợ. Cái quái gì đây? Sao nội y của mình lại trở thành như vậy?.
Mắt Tô Song Song đảo quanh một vòng, cố gắng hồi tưởng lại chuyện gì đã xảy ra ngày hôm qua, rốt cuộc cô đã ngủ thế nào?
Khi nhớ ra hôm qua mình nằm trong ngực Tần Mặc mà ngủ, cô liền trực tiếp bổ nhào về phía trước, ôm chăn kêu rên lên!
Miệng Tô Song Song lầm bầm liên hồi: "Tô Song Song ơi Tô Song Song! Mày còn có liêm sỉ không! Còn liêm sỉ hay không hả?!"
Thế nhưng cô nghĩ lại, bình thường cô ngủ rất biết điều. Lúc trước cũng có lần cô từng mặc nội y đi ngủ, nhưng từ đó cho tới bây giờ đều không như thế nữa!
Đột nhiên một ý nghĩ xông lên trong đầu Tô Song Song, cô kinh ngạc trợn to mắt, vội vàng cúi đầu vén chăn lên, thấy mình vẫn còn mang quần ngủ thì thở phào nhẹ nhõm.
Từ lần trước ở nhà Tần Mặc xảy ra chuyện xấu hổe về đai đeo váy ngủ, Tô Song Song liền tìm áo ngủ có ống tay và quần dài.
Giờ phút này cô cảm giác mình thật sự rất nhìn xa trông rộng, quá mức cơ trí, nếu không tối hôm qua chắc cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-than-o-phong-ben-canh/2233865/chuong-62-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.