Editor: Vũ Chi
Đông Phương Nhã nhìn cảnh này, đôi mắt lóe sáng lên, giống như được thấy chuyện rất xúc động lòng người, cô vô cùng cao hứng, không hề có ý định rời đi.
Mà Tô Mộ đứng bên cạnh đang lo lắng nhìn Tô Song Song nằm trên giường, cô luôn nghĩ rằng đời Tô Song Song đã hoàn toàn rơi vào tay Tần Mặc rồi.
Mặc dù Tô Song Song mơ mơ màng màng, nhưng cũng có thể cảm nhận được ánh mắt làm cho người ta không thoải mái này của Đông Phương Nhã, cô hơi nghiêng đầu, định giả chết coi như không nhìn thấy.
"Sao lại làm cô ấy đau?" Tần Mặc nhìn Tô Song Song nhíu chặt mày, tâm trạng lại xuống thấp, cuối cùng boss cũng giận dữ, có thể không phải chỉ là chảy máu đơn giản như vậy.
Nhất thời Đông Phương Nhã cảm giác có một cơn gió lạnh tràn qua, cô nhìn Tô Song Song, khuôn mặt nghiêm túc lộ ra vẻ bị đánh bại.
"Cơ thể cô ấy quá nhạy cảm, cảm giác đau sẽ nhiều hơn so với người bình thường, nên mới chỉ có một ít vết thương đã đau không chịu nổi, biện pháp duy nhất, là chích thuốc giảm đau, thế nhưng tôi đề nghị không nên làm như vậy."
Đông Phương Nhã ngừng lại, dường như ánh mắt thoáng qua một chút chế nhạo: "Chích thuốc nhiều lần sẽ ảnh hưởng đến chỉ số thông minh, cho nên cô ấy chỉ có thể ráng chịu đựng thôi."
Không biết tại sao, Tô Song Song luôn cảm thấy lúc Đông Phương Nhã nói chỉ số thông minh có ảnh hưởng, nụ cười nơi khóe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-than-o-phong-ben-canh/2233773/chuong-91-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.