“Làm sao vậy?” Tần Mặc nhìn dáng vẻ chột dạ của Tô Song Song, liền khẳng định là cô đang không nghĩ được chuyện gì tốt.
“Không! Chuyện gì cũng không có! Anh không cần nghĩ nhiều! Vạn lần không cần nghĩ nhiều!” Tô Song Song vội vàng lắc đầu, xua tay bày tỏ là mình trong sạch.
Tần Mặc giống như sẽ không chủ động hỏi cô điều gì, Tô Song Song mới thấy anh mở miệng, còn tưởng rằng anh nhìn ra điều gì, đều đã rối loạn đến mức lâm vào vị thế kinh hãi rồi.
“A...” Tần Mặc nhìn Tô Song Song rõ ràng là dáng vẻ giấu đầu lòi đuôi, tuy biết trong lòng cô nhất định có suy nghĩ khác thế nhưng anh không hiểu, cũng không muốn ép cô trả lời.
“Đi thôi, lấy tiền đi mua một ít thức ăn.” Tần Mặc nói xong thì đứng lên, đi đến bên cạnh ngăn tủ, lấy ra một bộ quần áo màu đen, định đi vào toilet thay.
Tô Song Song nháy mắt mấy cái, vốn không phản ứng kịp, lúc cô hiểu ra phải mua đồ ăn, nhưng lại không biết lấy tiền như thế nào?
Tất cả chi phiếu tiền bạc đều đã dùng hết, ngoại trừ mấy đồng tiền lẻ trong tay, cô còn có thể lấy tiền ở đâu được?
“A Mặc, không có tiền, hai ngày trước đã mua đồ ăn lấy lòng Tứ gia để nó tiêm rồi.”
Trước khi Tô Song Song bị Âu Dương Cẩm, cô có tìm được một công việc vẽ tranh minh họa, cho nên mấy ngày đó cũng khá đầy đủ, lại đau lòng Tứ gia sinh non , mua cho nó rất nhiều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-than-o-phong-ben-canh/2233749/chuong-100.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.